Sau khi say rượu


 
"Liễu Nhứ, cô phải biết rõ thân phận của mình. Tôi bỏ tiền mời cô đến làm việc nhà, không phải để sai khiến tôi." 
Mạnh Lễ bóp cằm Liễu Nhứ, không vui nói.
Lúc này đầu óc Liễu Nhứ có chút không tỉnh táo, rượu ở trong thân thể quấy  phá, lá gan của cô cũng lớn hơn so với bình thường.
Giờ phút này bị người dùng sức bóp cằm, cô vô cùng không vui. Hơn nữa chút tiền lương Mạnh Lễ đưa kia, ngoại trừ bắt cô làm việc nhà, còn bắt cô hỗ trợ giải quyết nhu cầu sinh lý cho anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lần đầu tiên của cô cứ mơ hồ như vậy mà mất rồi! Bây giờ nhớ lại, Liễu Nhứ cảm thấy trong lòng cực kỳ tủi thân. Hơn nữa người đàn ông này còn keo kiệt như thế, mỗi ngày đều muốn sai cô làm việc nhà, cũng không cho thêm chút tiền nào.
Người ta giàu có bao nuôi tình nhân, mỗi tháng đều hơn mấy vạn, mười mấy vạn không chừng. Cô thì ngược lại, bị anh Mạnh làm nhiều lần như vậy, tiền vào trong tay lại chỉ có một ngàn năm.
Mũi Liễu Nhứ chua xót, càng nghĩ càng cảm thấy ủy khuất. Cô tát một cái lên bàn tay người đàn ông đang bóp cằm mình, ngửa đầu, lớn tiếng trách móc Mạnh Lễ: "Mỗi ngày tôi giặt giũ nấu cơm, quét dọn vệ sinh cho anh, bị anh làm cho đùi đau nhức. Ngày hôm sau còn phải dậy sớm làm bữa sáng cho anh, anh cũng không biết thương xót người ta, đi nhờ xe, còn muốn thu tiền của tôi. Tôi đã làm cho anh nhiều việc như vậy, cũng không được lợi gì. Bây giờ tôi uống say, anh xả nước tắm cho tôi một lần thì làm sao?......Huhu..."
Liễu Nhứ nói đến mức sau đó giọng nói đều nghẹn ngào, viền mắt tròn đen phiếm hồng, trong mắt hạnh có ánh mắt lấp lánh. Cô chớp nhẹ mắt, nước mắt trong suốt theo hai má lăn xuống.
Dáng vẻ khóc lóc kia thật sự là vô cùng bi thương uất ức. Mạnh Lễ hơi ngẩn ra, anh không nghĩ tới Liễu Nhứ lại khóc thương tâm như vậy.
Một lát sau, anh nghe thấy chính mình dùng giọng nói dịu dàng, ôn hòa:
“Đừng khóc nữa, tôi đi xả nước cho cô.”
"Ợ." Liễu Nhứ nghe vậy thì ợ một cái. Cô hít hít mũi, bĩu đôi môi nhỏ nhắn, mở đôi mắt đầy nước mắt trong suốt nhìn chằm chằm người đàn ông.
Hình như vẫn còn một chút không thể tin được.
Mạnh Lễ xoay người, cầm vòi hoa sen lên, mở ra, rửa sạch bồn tắm, sau đó bắt đầu xả nước.
Sau khi nước đầy, anh quay đầu lại nói với Liễu Nhứ: "Được rồi, cô vào tắm đi."
Liễu Nhứ nhấc chân bước vào bồn tắm, sau đó ngồi xuống.
Đồ dùng khi tắm rửa của nhà Mạnh Lễ chủ yếu được nhập khẩu từ nước ngoài, trên sữa tắm và dầu gội đầu đều là tiếng Pháp.
Mạnh Lễ sợ Liễu Nhứ không hiểu, cầm sữa tắm lên, cúi đầu nói cho cô biết dùng như thế nào.
Liễu Nhứ nghe xong, đưa tay ấn một chút sữa tắm bôi lên ngực mình, xoa đến nổi lên một đống bọt trắng tinh tế ở trên.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mạnh Lễ đứng dậy, đang chuẩn bị đi.
Liễu Nhứ bắt lấy bàn tay to của anh trực tiếp ấn lên cặp vú trắng đầy đặn của mình.
"Tay tôi mỏi rồi, anh xoa xoa giúp tôi một chút." 
Cô dùng giọng điệu hờn dỗi nói, ánh mắt trong suốt, vẻ mặt vô tội, một chút ý nghĩ xấu cũng không có.
Giống như thật sự chỉ đơn thuần là muốn anh hỗ trợ xoa sạch mà thôi.
Thịt ngực trắng nõn đẫy đà tràn đầy trong lòng bàn tay anh, xúc cảm mềm mại nhẵn nhụi, làm cho người ta có chút luyến tiếc buông tay.
Mạnh Lễ im lặng nuốt nước miếng, cuối cùng vẫn quỳ gối ngồi xổm xuống.
Ba phút sau.
Hơi nước bốc lên  trong phòng tắm.
Người đàn ông nửa ngồi xổm trên mặt đất tắm cho người phụ nữ nằm sấp trong bồn tắm.
Liễu Nhứ đưa tay chỉ về phía sau bả vai bên phải, nũng nịu nói: 
"Anh Mạnh, bên phải nơi này còn chưa tắm đâu, anh kỳ cọ nơi này cho tôi."
Mạnh Lễ theo lời cô nói cầm lấy khăn tắm, chà xát bả vai bên phải cho cô.
"Ừm..." Liễu Như híp mắt lại, giống như một con mèo lười biếng, thoải mái rên rỉ một tiếng.
Một lát sau, cô xoay người, nhấc chân lên, duỗi vào trong ngực Mạnh Lễ, nũng nịu nói: "Anh Mạnh, chân cũng phải rửa."
Mạnh Lễ dừng một chút, cuối cùng vẫn cầm lấy khăn tắm rửa chân cho cô.
Anh cũng không biết, chuyện này sao lại biến thành như vậy. Anh vốn chỉ là muốn xoa xoa bộ ngực tuyết trắng, ăn chút đậu hũ. Ai ngờ sau đó lại biến thành người phục vụ tắm rửa, chà lưng cho cô.
Mạnh Lễ mím chặt môi mỏng, âm thầm nổi giận, rốt cuộc ai mới là người bỏ tiền trả lương chứ. Người phụ nữ này thật không biết thân biết phận, dám không ngừng sai khiến anh.




 


Nhấn để mở bình luận

Sau khi say rượu