Sau Khi Sống Lại Ta Đoạt Muội Muội Tu La Tràng



===========
Lúc Hạ Nhất Y mở mắt, nhìn thấy muội muội ruột Hạ Mộng Oánh giống mình như đúc, đang cắt cổ tay nàng để lấy máu.

Máu ấm áp theo đầu ngón tay tái nhợt của nàng, một giọt cũng không rơi xuống đất mà từ từ chảy vào trong một chiếc đỉnh nhỏ làm bằng bạch ngọc.

Lúc này trời đang rét lạnh cuối năm, Hạ Mộng Oánh khoác trên mình một kiện áo choàng lông cáo trắng sang trọng lại dày nặng, tự nhiên là ấm áp vô cùng.

Mà Hạ Nhất Y, mặc một thân quần áo rách rưới chỉ cảm thấy cái lạnh thấu xương lan từ vết thương trên cổ tay phải, từng chút một leo lên, khiến nàng lạnh đến tận tim.

May mắn thay, nàng đã quen với điều này rồi.

Dù sao thì nàng đã bị thân muội muội của mình giam cầm trong địa lao này hai năm.

Hai năm bị giam cầm trong bóng tối không ánh sáng cùng mỗi ngày bị kiên trì lấy máu tra tấn, rất dễ dàng đem một người phá hủy, nhưng Hạ Nhất Y hết lần này tới lần khác thì không.

Bị xích sắt hoen gỉ trói chặt vào cột, nàng vẫn còn sức để chế giễu muội muội: " Hai năm rồi, ngày nào ngươi cũng đến lấy máu ta.

Ta thực sự rất tò mò, ngươi lấy máu này để làm gì? Làm bún riêu huyết chăng? "

Hạ Mộng Oánh nhìn nàng lạnh lùng, như thể đang nhìn một vật chết: " Ngươi không cần biết.

"

Hạ Nhất Y lạnh đến mức phổi đau nhói, nàng từng học y, biết rằng mình có lẽ không sống được lâu nữa.

Nàng không nhịn được mà ho khan, nếm thấy vị máu.


Tầm mắt nàng rơi vào thanh kiếm ngắn trong tay Hạ Mộng Oánh, nụ cười cũng trở nên lạnh lùng: " Ngươi cầm kiếm của ta để lấy máu ta, ta ngay cả lý do cũng không thể hỏi sao? "

Hạ Mộng Oánh mặt không chút thay đổi: " Thế nhân đều biết, ta, Hạ Mộng Oánh, liều chết giết Hàn Sương Kỳ Lân, danh chính ngôn thuận được thần binh Hàn Lộ.

"

Hạ Nhất Y trong miệng mùi máu tươi càng ngày càng nặng, cười to ra tiếng: " Ngươi không nói thì ta cũng suýt quên cái dáng vẻ ngu ngốc của ngươi khi bị tiếng gầm của Hàn Sương Kỳ Lân dọa khóc! Làm sao ngươi có thể nói ra được hai chữ đường hoàng này? "

Tay Hạ Mộng Oánh nắm Hàn Lộ khẽ phát run, một câu cũng nói không nên lời.

Hạ Nhất Y nhìn Hàn Lộ, liền hồi tưởng lại cảm giác ngày đó nàng bị Hàn Sương Kỳ Lân cắn một cái trên vai.

Đau, đau thật sự, thân thể gần như bị xé rách đau đớn.

Nhưng những thứ này đều không bị muội muội ruột thịt phản bội càng đau khổ.

Ta liều mạng để cứu ngươi, mà trong đầu ngươi lại chỉ nghĩ làm sao đem phần công lao này độc chiếm cho chính mình.





Nhấn để mở bình luận

Sau Khi Sống Lại Ta Đoạt Muội Muội Tu La Tràng