Sau Khi Xuyên Thư Nữ Phụ Pháo Hôi Chăm Chỉ Diễn Kịch



"Yên tâm, tôi không phải là người thất hứa." Phương Bách Xuyên nói xong liền chuyển đề tài:"Vậy cậu có thể nói cho tôi biết bí quyết để nâng cao thành tích nhanh chóng không?"

Triệu Sứ hơi nhíu này, khó xử nói: "Cho dù tôi có nói thì cậu cũng không học được đâu, tôi là người có thiên phú, người thường không theo kịp."

"..."

Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng sự thật bày ra trước mắt, Phương Bá Xuyên cảm thấy, Triệu Sứ nói đúng, thiên phú của cô đã đạt đến mức mà người khác không thể với tới.

Triệu Sứ không xem điện thoại cả đêm, cô cũng không biết diễn đàn của trường đã nổ tung vì bảng xếp hạng kết quả học kỳ lần này.

Có người trên diễn đàn nghi ngờ không biết có phải là cô đã chép bài của người khác không nhưng rất nhanh đã có người phản bác lại lời nói này, vì cô là người đứng đầu, cô có thể chép bài của ai?

Không ai có điểm cao hơn cô, ngay cả Phương Bách Xuyên, người luôn đứng đầu trước đây, lần này cũng thấp hơn cô mười hai điểm.

Phải biết rằng những học sinh giỏi đứng đầu như họ, có thể kéo giãn khoảng cách mười hai điểm đã là sự áp đảo rồi.

Tiếp theo, lại có người nói cô chắc chắn đã xem trước đề thi, nếu không cô không thể nào từ vị trí đếm ngược nhảy lên vị trí siêu thần như vậy.

Tuy nhiên, nhà trường đã ngay lập tức đưa ra thông báo chính thức phủ nhận tin đồn, xác nhận đề thi của họ là do các giáo viên khác nhau của các môn học tương ứng của trường cùng nhau ra đề, tuyệt đối bảo mật, không có khả năng bị truyền ra ngoài.

Mọi người vẫn không tin, cho rằng cô nhất định đã gian lận nhưng bây giờ vẫn không biết cô đã gian lận như thế nào.

WeChat của Triệu Sứ bị tấn công dữ dội cả ngày.

Cô vừa mở điện thoại, hàng loạt tin nhắn ập đến, điện thoại liên tục kêu "Tít tít tít" không ngừng.

Cô dứt khoát tắt máy, thế giới lập tức trở nên yên tĩnh.

Triệu Sứ trở về thu dọn đồ đạc, lúc xuống lầu, cô gặp được Hạ Diêu đến tìm mình.

Hạ Diêu liếc nhìn chiếc vali trong tay Triệu Sứ, hiểu rằng cô chuẩn bị rời đi.

Anh chủ động cầm lấy vali, giúp cô xách xuống, vừa đi vừa lẩm bẩm: "Chúng ta đã hẹn sẽ cùng nhau đi, thế mà bây giờ cô lại đi trước rồi, còn không nói với tôi một tiếng nào, ngay cả điện thoại cũng tắt."

Triệu Sứ đi theo sau anh ta, nói lời xin lỗi: "Xin lỗi nhé, chị tôi đến đón, vì quá phấn khích cho nên tôi cũng quên mất phải báo với anh.

Vậy bây giờ anh có đi cùng luôn không?”

"Được, vậy cô đợi tôi năm phút, tôi lên thu dọn đồ đạc rồi xuống ngay."

Hạ Diêu giúp cô xách vali xuống tầng một xong rồi chạy lên lầu.

Hạ Đường nhìn thấy một nam sinh xa lạ chủ động giúp Triệu Sứ xách đồ, đi tới hỏi: "Tiểu Sứ, kia là ai vậy? Hai người rất thân à?"

"Không có không có, em và anh ta không thân." Triệu Sứ xua tay, giải thích: "Anh ta là học sinh của Học viện Sùng Dương, là thành viên trong đội bóng rổ của trường.

Lần trước lúc đến trường chúng ta thi đấu có gặp em một lần.”

"Thật sự không thân sao? Tôi thấy hai người còn cùng nhau đón giao thừa mà." Phương Bách Xuyên cười ẩn ý.

"Sao cậu biết?" Triệu Sứ kinh ngạc hỏi.

"Có người chia sẻ bài đăng trên vòng bạn bè của anh ta lên diễn đàn trường."

Triệu Sứ bĩu môi: "Chuyện nhỏ như vậy mà cũng đem ra bàn tán."


Nhấn để mở bình luận

Sau Khi Xuyên Thư Nữ Phụ Pháo Hôi Chăm Chỉ Diễn Kịch