Sống Lại Mạt Thế Chồng Trữ Súng Vợ Trữ Lương



Đón Mai Đóa về nhà, Đinh Mộ bắt đầu chuẩn bị bữa tối.


Canh xương bò củ cải ngô, cho nước lạnh vào nồi, cho xương bò, hành, gừng, rượu nấu ăn vào đun sôi, hớt bọt, vớt ra rửa lại bằng nước lạnh, cho gừng thái lát, xương bò và nước linh tuyền vào nồi đất sét, hầm nhỏ lửa trong một tiếng rưỡi, sau đó cho củ cải, ngô vào đun sôi, chuyển sang lửa nhỏ rồi hầm thêm bốn mươi phút.


Khoai tây gọt vỏ, cắt hạt lựu, ngâm nước để loại bỏ bớt tinh bột, bắp cải, đậu phụ, nấm hương, mộc nhĩ, cà rốt cắt miếng nhỏ, thịt ba chỉ thái mỏng, cô làm nóng chảo, cho dầu ăn vào, cho thịt ba chỉ vào xào, sau đó cho hành, gừng, tỏi vào xào cùng cho thơm, nêm thêm xì dầu, dầu hào, muối và các nguyên liệu khác, tiếp tục xào.

Sau đó, cho thêm nước linh tuyền, cuối cùng cho các loại rau ăn kèm, thịt viên, bún tàu vào hầm cùng.


Mới dọn cơm lên bàn, con trai Mai Vũ Văn đã về nhà.


Người còn chưa vào nhà, giọng đã đến trước.

“Mẹ ơi, hôm nay lớp con có nhiều bạn bị cảm cúm, xin nghỉ học.



“Con mau bỏ cặp xuống, đi rửa tay khử trùng rồi ăn tối.

” Đinh Mộ ngắt lời cậu bé, ngày nào con trai tan học về cũng sẽ chia sẻ với cô những chuyện xảy ra ở trường.


Mai Vũ Văn ngồi vào bàn, cầm bát canh lên húp sùm sụp “Mẹ nấu cơm ngon quá đi!”

“Vậy lớp con có nghỉ học không?” Nghĩ đến chuyện cậu bé nói trước đó, Đinh Mộ hỏi.


Mặc dù mấy tháng nay cô vẫn luôn dùng nước linh tuyền từ không gian để bồi bổ sức khỏe cho con trai và con gái, nhưng dịch cúm đang bùng phát mạnh như vậy, từ tận đáy lòng cô không hề mong muốn con trai đi học.


“Nghỉ rồi ạ, buổi chiều sắp tan học thì hiệu trưởng đến thông báo với giáo viên chủ nhiệm của lớp tụi con rằng lớp tụi con sẽ nghỉ học từ ngày mai, học sinh học online ở nhà.



“Mai Đóa cũng không phải đi học, vừa khéo, ngày mai con và em gái dọn dẹp đồ đạc trong phòng của mỗi đứa đi, vài ngày nữa chúng ta sẽ chuyển đến nhà mới.



Bọn nhỏ không phải đi học, xem tình hình thì thời tiết sẽ càng tệ hơn.


Đinh Mộ vung tay lớn, quyết định chuyển nhà sớm.


“Mẹ ơi, cha vẫn còn chưa về đâu?” Mai Đóa nhìn Đinh Mộ, lo lắng cha sẽ không tìm được nhà mới.


Mai Vũ Văn vội nuốt thức ăn trong miệng, cướp lời mà nói: “Em gái, em có ngốc không, cha mẹ cùng đi mua nhà mới, chắc chắn cha biết nhà mới ở đâu.



“Anh mới ngốc, anh là anh trai ngốc.

” Mai Đóa chu đôi môi nhỏ dính đầy dầu mỡ, không hài lòng mà nói.


“Đừng lo, mẹ sẽ nhắn tin cho cha các con, khi nào cha về sẽ đến thẳng nhà mới luôn.

” Đinh Mộ nhìn hai anh em cãi nhau, lòng tràn đầy hạnh phúc.


Phòng ngủ chính, hầu hết các vật dụng cá nhân của cô và Mai Ngạn Quân đều đã được cất vào không gian, còn lại là tủ quần áo, bàn ghế và giường, những món đồ lớn sẽ được cất vào không gian trước khi đi.


Sau bữa tối, Đinh Mộ dọn dẹp phòng của hai đứa nhỏ, quần áo xuân hè thu đông được đựng trong các túi đựng đồ khác nhau, đến lúc đó cô sẽ bỏ thẳng lên xe.


Hai anh em Mai Vũ Văn còn nhỏ, bây giờ cô không định cho bọn nhỏ biết về chuyện không gian.


Sau hai qua lại chuyển đồ, cô đã chuyển gần hết những vật dụng nhỏ trong nhà.




Nhấn để mở bình luận

Sống Lại Mạt Thế Chồng Trữ Súng Vợ Trữ Lương