Sống Lại Trước Mạt Thế Nữ Phụ Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Hóa Một Đường Thẳng Tiến!



Chu Phượng nắm chặt hai tay, căn cứ của họ không có nhiều thứ có thể lấy ra để thương lượng với đối phương, hy vọng lần này họ có thể đạt được thỏa thuận.


"Cộc cộc cộc! " Đúng lúc Chu Phượng còn đang căng thẳng ngồi trong khoang thuyền thì bên tai bà ấy đột nhiên truyền đến một tiếng bước chân trầm ổn và mạnh mẽ.


Chu Phượng vội vàng đứng dậy, nhìn ra ngoài khoang thuyền.


Sau đó bà ấy nhìn thấy một người phụ nữ trẻ tuổi đi vào dưới sự dẫn dắt của Tế Xuân.


Trên người cô từ trong ra ngoài tỏa ra một loại khí thế bá đạo và hung hãn, ngay cả một cao thủ như Tế Xuân cũng phải cúi người xuống nói nhỏ với cô.


Từ khi Tạ Thiên Cách lên khỏi mặt nước, Tế Xuân đã đợi cô ở trên mạn thuyền.


Quãng đường đi không dài lắm nhưng cô đã hiểu được tình hình cơ bản của căn cứ Phượng Hoàng từ Tế Xuân.


Tất nhiên, cô biết căn cứ này, thực ra đây cũng không phải là căn cứ, họ chỉ là một nhóm người tị nạn trên biển.


Bây giờ vấn đề lớn nhất đặt ra trước căn cứ này là muốn nhanh chóng tìm được một vùng đất, nếu không tìm được đất liền thì phải mua một số bọ hung.


Tạ Thiên Cách vừa đi vừa không khỏi cảm thán trong lòng, vận may của cô quả thực rất tốt.


Thật sự là muốn gì thì ông trời sẽ cho cái đó.


Trước khi đến đây, Tạ Thiên Cách còn đang nghĩ, nếu giết được Alex thì có thể hoàn toàn chiếm được đất đai của căn cứ Anh quốc.


Nhưng, căn cứ Bán Sơn của họ thực sự quá nhỏ, dân số không nhiều, càng ít người có thể làm người quản lý tài năng.


Nhưng cô lại không muốn từ bỏ vùng đất rộng lớn của căn cứ Anh quốc.


Nhưng ngay lúc này!

Trong lòng đã có tính toán, Tạ Thiên Cách càng thêm mong đợi được gặp Chu Phượng.


Đến nỗi khi nhìn thấy Chu Phượng lần đầu tiên, trong lòng cô thậm chí còn tràn đầy vui mừng.


"Chào Chu căn cứ trưởng!" Tạ Thiên Cách vui vẻ chào hỏi Chu Phượng, còn chủ động đưa tay ra bắt tay bà ấy.


Trong lúc Chu Phượng đang đánh giá Tạ Thiên Cách thì Tạ Thiên Cách cũng đang đánh giá Chu Phượng.


Chu Phượng trước mặt là một người phụ nữ trung niên, toàn bộ khuôn mặt trông rất nghiêm nghị, mái tóc ngắn gọn gàng, trong tóc mai có không ít sợi bạc.


Xung quanh mắt có nhiều nếp nhăn sâu, môi cũng bị bong tróc do khô hạn thiếu nước trong thời gian dài.


Nhưng đôi mắt của bà ấy rất sáng, rất có thần, nhìn là biết ngay đây là một người phụ nữ vô cùng có chính kiến.


Đúng vậy, phụ nữ.


Đây là lần đầu tiên Tạ Thiên Cách gặp được một căn cứ trưởng là nữ sau khi bước vào mạt thế, chỉ riêng điểm đồng giới tính này đã khiến trong lòng cô có chút thiện cảm với Chu Phượng.


"Chào cô, bà chủ Tạ.

" Chu Phượng hoàn toàn không ngờ rằng một Căn cứ trưởng sở hữu nhiều bọ hung và nhiều dị năng giả cấp cao như vậy lại là một cô gái rất trẻ.


Cô trông chỉ mới ngoài hai mươi, rất xinh đẹp.


Khi cười lên cho người ta cảm giác rất hồn nhiên.


Nhưng Chu Phượng tuyệt đối sẽ không cho rằng người phụ nữ này thực sự hồn nhiên trong sáng, bởi vì có thể sống sót trong mạt thế, còn dẫn dắt một căn cứ, thậm chí là một căn cứ hùng mạnh như vậy thì người phụ nữ đó có thể hồn nhiên được sao?


Nhấn để mở bình luận

Sống Lại Trước Mạt Thế Nữ Phụ Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Hóa Một Đường Thẳng Tiến!