Sự Quyến Rũ Chết Người


Anh Duy bước ra từ phòng hồi sức tích cực, trên người đều là quần áo bảo hộ, anh nhìn trợ lý hỏi “Đã mấy giờ rồi.”

“8h rồi thưa thiếu gia.”

“Cậu ở đây canh gác cho lão gia, tôi đi hút một điếu thuốc đã.” Anh Duy ra lệnh

Hắn gật đầu nghe lệnh, anh vừa ra ngoài đã gọi điện cho Mỹ Thanh

“Xin lỗi số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau.”

“Cô ấy sao lại không nghe máy, đi ngủ sớm thật à?” Anh Duy có chút thất vọng, ánh mắt ảm đạm nhìn lên bầu trời

…****************…

Ở phía Minh Hạo và Mỹ Thanh

“Anh nói hội nhóm buôn người?” Mỹ Thanh nhìn anh nói nhỏ, ở nơi này, chuyện hai người bàn bạc chính là tuyệt mật, cũng sẽ không ai dòm ngó.

“Người của anh phái đi vẫn chưa quay về, đám người đó rất mưu mô, bọn họ đã chiêu mộ những cô gái trẻ qua những trang wed tìm việc, và đưa đến một nhà máy được ngụy trang một cách chân thật.”

“Có liên quan đến Thảo Ni hay không?” Gương mặt cô lộ ra vẻ kiên định

“Chuyện này vẫn còn nhiều bí ẩn, anh không nghĩ sẽ dừng lại ở mỗi Kiều Việt Sâm!”

“Chỉ cần là việc liên quan đến chị ấy… em nhất định theo đuổi tới cùng. Những kẻ liên quan tới, em đều sẽ giết hết.”

“Lâm Thành và chúng ta đều cùng chung một đích đến, những việc này cứ để cho ông ta sắp xếp, anh chỉ sợ nếu một ngày gia tộc họ Kiều lụy tàn, hy vọng em vẫn sẽ bình an vô sự.”

“Đời này… Chưa từng có ai tốt với em như chị ấy, cho dù chị ấy thương hại em là một đứa không cha cũng được, mẹ không quan tâm cũng được, nhưng em rất hạnh phúc với điều đó. Khiến chúng phải trả giá cho dù hy sinh mạng sống của mình, em cũng phải thử!”

Từ nhỏ Thảo Ni đã rất yêu thương và che chở cho Mỹ Thanh, tính cách Thảo Ni rất chững chạc, cô đã bắt đầu tập tành uống rượu và hút thuốc từ sớm, nhưng tâm địa rất tốt, đối xử với Mỹ Thanh đặc biệt hơn những anh em trong nhà.

“Đừng nói chuyện xui rủi!”

“Nơi bọn chúng ẩn nấp là ở đâu?”

“Anh không biết, địa điểm của chúng thay đổi liên tục, người của Lâm Thành tai mắt khắp nơi cũng chỉ có thể bắt được vài tên tôm tép, họ cũng chỉ làm việc qua trung gian.”

“Có thể cho em vài thông tin của chúng không?”

Minh Hạo nhìn cô nghi ngờ “Em định làm gì?”

“Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp…” Mỹ Thanh đắc ý nhìn Minh Hạo

“Không được kích động, đám người đó là loại gì chứ.” Minh Hạo khinh hoảng nhắc nhở

“Muốn tìm em bàn công việc, lại không cho em giúp đỡ anh?”

“Lần này anh sẽ phái người đi tiếp, nhưng anh muốn em cho anh mượn Hải Đường một thời gian.”

“Anh có tin em không?”

…****************…

Nữa đêm khuya Anh Duy về nhà, căn phòng trong bóng đêm phản phất mùi rượu nồng nặc, hình ảnh cô gái đang ngồi xổm dưới chân giường, dưới sàn nhà vô cùng lạnh lẽo

“Sao em còn chưa ngủ?” Anh chạy tới hỏi han, gương mặt có nét lo lắng

“Chồng à, anh về rồi!” Nàng mỉm cười ngây ngốc nhìn Anh Duy

“Em không nên dày vò bản thân, làm ảnh hưởng tới sức khỏe.”

“Mục Xuyên còn làm loạn gì với anh nữa không?” Mỹ Thanh mềm mỏng nhìn anh, đôi mắt có vài phần lơ đễnh

Anh Duy ôm cô bế lên giường, giọng anh trầm ấm “Nó dù sao cũng là một đứa trẻ, biết thức thời thì sẽ sống lâu một chút, anh không thèm so đo nữa.”

“Anh Duy!”

“Có chuyện gì mai hẵng nói.”

“Chúng ta dừng lại đi, em không chơi nữa!” Mỹ Thanh nhìn Anh Duy đề nghị, giọng nói cô lạnh lùng và dứt khoát.

Anh Duy nghe xong liền hụt hẫn, có chút tức giận “Dừng kiểu gì? Anh không muốn nghe những lời này vào lúc em say sỉn.”

“Chúng ta ly hôn đi, nếu lúc kết hôn không rầm rộ thì dể giải quyết hơn rồi… Anh hiểu ý của em không?”

Anh Duy khàn giọng nhìn Mỹ Thanh “Đó không phải việc em nó thể tùy ý nói ra, em xem anh là gì? Người đề nghị cũng là em, bây giờ em lại nói không chơi nữa! Em nghĩ anh thật sự vì chơi đùa mà đem hôn nhân ra đùa sao?”

“Gia đình anh phức tạp quá, ở bên anh cũng chết sớm, gia tộc anh có mấy người là sống liêm khiết chứ!” Mỹ Thanh nhìn anh than vãn

“Anh không tin em sẽ vì chuyện này mà ly hôn, rốt cuộc là vì cái gì?”

“Anh nghĩ em sẽ vì lần gặp lại này mà thật sự muốn trở thành vợ anh ư? Anh nghĩ nhiều rồi, tình cảm của em vẫn chưa lớn tới mức đó đâu, thật ra… em đã lợi dụng anh để diệt trừ Kiều Việt Sâm mà thôi. Xong chuyện rồi thì mạnh ai nấy sống, sao em phải vì anh mà tiếp tục ở nơi này chứ.”

Anh Duy giận đỏ mặt, ánh mắt mang theo cơn thịnh nộ, anh hét lớn “Đủ rồi!”

“Đã nhìn thấy bộ mặt thật của em rồi sao? có phải còn ghê tởm hơn những cô gái anh từng quen hay không? Anh mau nói gì đi.” Mỹ Thanh ngông cuồng siết chặt cổ áo Anh Duy

Anh Duy lộ ra vẻ mặt đáng sợ, dưới anh đèn ngủ có thể thấy được gương mặt điển trai, anh tuấn “Đường là do em chọn, muốn quay đầu cũng đừng nghĩ tới.”

Anh Duy nhào tới cưỡng hôn Mỹ Thanh, có ý bắt ép cô không được chống đối, cũng không được bỏ rơi anh một mình, đầu lưỡi anh tiến sâu vào miệng của khiến cô không kịp trở tay, chỉ có thể vùng vẩy bằng nắm đấm

“Anh Duy… chỉ cần là việc em muốn, anh dùng cách đó trói buột em cũng vô ích!” Cô nói với anh mà lòng đau như cắt, từng lời nói đều như lưỡi dao sắt nhọn đâm vào tim anh

“Mỹ Thanh, ở lại bên anh đi. Dẫn đầu người họ Kiều thì đã sao, chẳng lẽ đến người mình yêu cũng không bảo vệ được, nếu em không thích thì anh sẽ từ bỏ.”

“Ba anh thì đang hấp hối trong bệnh viện, chú anh thì cũng bị anh giết chết, tất cả đều là vì em, anh muốn mang tiếng là bất trung, bất hiếu thật sao. Ngày mai em sẽ về nhà mẹ, anh không muốn ly hôn thì mình ly thân cũng được.”

“Nói tới nói lui là vì không muốn ở bên anh nữa, Mỹ Thanh… anh vì sự hồ đồ năm đó mà đánh mất em, mang tiếng xấu thì đã sao, đời người ngắn ngủi… không được ở bên người mình yêu mới chính là nuối tiếc lớn nhất!”

“Nhưng tình yêu đối với em cũng chỉ là sự ràng buột, em không giống anh, em thực sự không cần.”


Nhấn để mở bình luận

Sự Quyến Rũ Chết Người