Ta Biết Sai Rồi


Ngày thứ ba cả cung loan tin hôm qua phò mã đã ôm công chúa lại rất nồng tình ý, tình địch của phò mã cũng đã bắt đầu khó chịu ra mặt, sự tình càng lúc càng nghiêm trọng, với bọn họ tên sũng nam cống phẩm kia không xứng.

Vẫn như thường lệ, với trung y trắng trong nội viện Vệ Minh dậy sớm tập thể dục, những bài tập kì lạ chỉ mình mình biết, sau khoảng thời gian nhỏ, cuối cùng cái áo giáp cũng đã hoàn thành, có một đoạn thời gian dài làm trong khoảng hậu cần chuẩn bị y phục bây giờ hoàn toàn thể hiện tốt những gì đã được thực học.

Chưa nói đến trưởng công chúa còn bắt Vệ Minh mặc một kiện áo giáp bên ngoài được làm từ một loại siêu bền chắc, chặt không đứt, đốt không cháy, lại ấm áp vào mùa đông và mát mẻ vào màu hè.

Cái áo giáp tự sáng chế của Vệ Minh lại có vẻ hợp lý hơn khi cái áo ba lỗ ấy lại thể hiện rõ tính năng của nó, những lúc tập mồ hôi ra rất nhiều, cái áo cũng buông xuống chỉ để lộ cái áo ba lỗ bên trong, cơ thể nhỏ nhắn không quá nhiều cơ bắp như các tướng sĩ, lại trắng như sữa ánh ban mai chiếu vào mái tóc vàng kim mất 4 giờ để lên màu, một hình ảnh đại phò mã tuấn tú vô cùng.

Hôm nay sau khi trưởng công chúa chầu xong sẽ cùng nhau trở về phủ, cùng nhau sống.

Một cung nữ mang vào ấm trà, "Phò mã nô tì đến thay ấm trà cho người"

Vệ Minh xua tay, "Không cần đâu, ngươi lui đi làm việc đi"

"Nhưng nô tì rời đi nhất định công chúa sẽ trách phạt nô tì mất"

"Ngươi là ai? Lần đầu ta thấy ngươi ở đây đấy"

"Bẩm phò mã, nô tì làm trong tẩm cung của trưởng công chúa từ nhỏ nhưng đa phần là châm trà rót nước ở phòng bếp, thỉnh thoảng mới xuất hiện, thời gian qua nô tì bị bệnh nên hôm nay mới ra mắt phò mã"

"Vậy à, nhưng đình này làm gì có bộ ấm trà nào?"

"Vậy là đại phò mã không biết, đại công chúa yêu thích nơi này để đọc sách nên nô tì luôn châm nước trước cho người"

"Vậy không phải công chúa hay đọc sách trong phòng sao?"

"Vâng nếu có chính sự thì trưởng công chúa sẽ ngồi trong phòng đọc, hôm nay là trăng tròn của tháng nên công chúa sẽ thường ra đây đọc sách, tối sẽ ngắm trăng"

"Xem ra đây là một thú vui tao nhã, bản thân ta nghĩ chỉ có mình bản thân ra như vậy không nghĩ công chúa cũng giống ta nhỉ. Được rồi ngươi làm việc của ngươi đi, sau đó bồi cạnh ta luôn"

"Vâng thưa phò mã"

Từ xa một góc khuất đôi mắt sắc bén của ai đó nhìn thấy một thứ vô cùng nguy hiểm định xông ra nhưng phải dừng lại khi không xa mấy thấy hình bóng của công chúa.

"Công chúa kia không phải phò mã sao?", một cung nữ sùng bái phò mã lên tiếng gây chú ý.

"Chúng ta đi đến đó!"

Bên cạnh đại công chúa có 4 cung nữ thân cận võ công khỏi nói, không những vậy y thuật cũng rất tốt, mỗi người mỗi nét riêng biệt, và người điềm tĩnh nhất hay xem xét rõ tình hình cũng như giúp công chúa kiềm chế bản thân mình, Bạch Liên, trầm tĩnh ít nói nhưng lại là người công chúa tin cậy nhất.

"Khoan đã người này chưa từng xuất hiện trong tẩm cung của công chúa", Bạch Liên ngăn đoàn người công chúa lại gần.

Trong 4 cung nữ người giỏi võ công nhất, có tất sát bất cứ ai, Thu Nguyệt, là nữ đệ tử của một môn phái thần bí.

Người đứng thứ hai gọi là Hương Thảo, rất giỏi khinh công theo sát chân mục tiêu, chưa từng có mục tiêu rời khỏi việc bao vây hay theo đuổi, là một nữ nhân hạ độc điêu luyện.

Trưởng công chúa cũng đã phát hiện ra, "Thu Nguyệt đi đến xem y muốn dở trò gì, Hương Thảo phối hợp cùng Văn Thuần không để y rời đi bình an được"

"Tuấn lệnh"

Phối hợp rất nhịp nhàng, Hương Thảo ra dấu cho Văn Thuần, cả hai đã đồng ý hợp tác mỗi người một nữa phạm vi canh chừng, chỉ cần người đến phía nào lập tức hành động.

Thu Nguyệt đi đến, cung nữ bên cạnh một hoàng thân bên ngoài không khác gì cung nữ bình thường có điều trong cung ít ai đụng đến 4 cung nữ của đại công chúa.

"Ai ở đấy?"

Cả hai quay nhìn đến người lên tiếng, Vệ Minh đi đến, "Là ta Thu Nguyệt cô nương"

"Ra là phò mã, người vẫn chưa xong việc sao?"

"Xong rồi nhưng có một cung nữ đến nói là muốn thay nước cho ấm trà nhưng ba ngày này ta có thấy ấm trà hay cung nữ nào đến thay đâu, nên tính hỏi xem"

<Vút vút vút>

Ba đoạn kim châm xông đến từ phía sau lưng của Vệ Minh rồi đào thoát, Vệ Minh không rõ lúc nào nhưng không thể để bị lộ những chiêu thức kia được, chầm chập diễn một vỡ kịch hốt hoảng cho người xem.

Chặn đầu 3 đoạn ngân châm tẩm độc làm chúng rơi xuống, Thu Nguyệt đưa mắt muốn giết người lạ mặt, "Đứng lại cho ta"

Thật không may y bị bắt bởi Hương Thảo, "Chạy đi đâu vậy cung nữ kia, trưởng công chúa có lệnh triệu gặp"

"Biến đi", y phun ra một làn khói độc dự định từ đó mà thoát ra vòng vây.

Có lẽ Hương Thảo dự định sẽ nhẹ nhàng nhưng mùi khói độc lại khiến máu trong người như vậy sôi lên một quyền đem y rơi thằng đúng trước mặt trưởng công chúa rồi nhẹ nhàng hạ xuống.

"Quả là chủ nhân không chọn lầm người, trưởng công chúa xinh đẹp vạn lần, thu phục lòng người dễ như trở bàn tay, lần này tiểu nữ thất thủ nhất quyết không để chủ nhân liên lụy quyết cái chết giúp chủ nhân hoàn thành ý nguyện"

Nói rồi y không biết độc từ đâu ra nuốt xuống mà tự hại chính mình, cho người thu dọn xác nhanh chóng không để phò mã nhìn thấy, đương nhiên càng không cho thấy thì phò mã lại càng để ý, cũng đủ thông minh đoán được, diễn xuất của phò mã nếu ai đó nhìn ra e rằng lão luyện diễn xuất không thua gì phò mã.

Đối phó với trưởng công chúa thì đơn thuần không khó mấy, khuôn mặt ánh mắt sắc thái hoàn hảo ngây thơ cáo dác nhìn xung quanh, "Chuyện gì vừa xảy ra vậy?"

Thu Nguyệt trả lời, "Có người ám hại phò mã, xem ra đoạn thời gian này phò mã hãy chú ý"

"Nội cung thật khó lường đến phủ sẽ không sao đúng không Thu Nguyệt cô nương"

"Thu Nguyệt không dám chắc sẽ an toàn nhưng Thu Nguyệt sẽ cố hết sức bảo vệ phò mã cùng công chúa"

Vệ Minh biết trưởng công chúa nhìn mình nhưng không thể đê nữ tinh anh bên cạnh phát hiện được, nên ôm chầm lấy Thu Nguyệt, "Đa tạ đa tạ Thu Nguyệt cô nương"

Nếu bản thân là người có tính chiếm hữu cao nếu như nhìn thấy người mình hành động lung tung nhất định sẽ tức giận vô cùng, trưởng công chúa không ngoại lệ.

Bạch Liên nhanh chóng ngăn chặn, "Công chúa bình tĩnh, phò mã chính là vì sự việc vừa rồi trở nên bất an, Thu Nguyệt an ủi nên phò mã đã làm ra hành động thân thiết này, công chúa cũng hiểu ít nhiều cuộc sống xung quanh của phò mã nên xin hãy bình tĩnh"

"Bổn cung nên làm thế nào đây, ngay cả với Thu Nguyệt mà hắn ta còn dám làm thế nếu là nữ nhân khác hắn sẽ còn làm gì nữa chứ"

"Công chúa, chính vì phò mã biết đấy là Thu Nguyệt nên mới có hành động thân mật đấy, nhưng so với cái ôm kia có lẽ cái ôm này không đem ra so sánh được, nô tò cảm nhận rõ tình cảm của phò mã dành cho công chúa"

"Vậy bổn cung nên để yên cho họ vậy sao?"

"Nô tì nghĩ công chúa nên đến an ủi công chúa biết đâu phò mã còn có hành động hơn thế"

"Được"

Không mất quá nhiều thời gian để trưởng công chúa đến chỗ phò mã, và cũng nhận ra phò mã quả thực bị ảnh hưởng, "Phò mã"

Bạch Liên không phải người mà Vệ Minh lo sợ, cái ánh mắt muốn nhìn thấu tất cả thuộc về cung nữ thứ tư bên cạnh công chúa, Tâm Hằng, nếu nói Bạch Liên có khả năng nhận định và phân tích chính là một nhà pháp y đích thực nhưng còn Tâm Hằng nữ nhân này nhất định sẽ là một pháp chứng giỏi với kĩ năng quan sát rộng, khả năng đọc vị ai diễn hay không, ai nói dối, ai đáng ngờ, khả năng giả tưởng hơn người.

Cả Bạch Liên cùng Tâm Hằng rất ít nói chỉ quan sát từng người một, thật khiến Vệ Minh vừa lo sợ vừa an tâm.

Trong đầu Vệ Minh xử lý một loạt tình huống và tính toán xác xuất thành công, nếu Tâm Hằng giả tưởng hơn người thì chưa đủ là một diễn viên giỏi, giả tưởng và diễn là hai khía cạnh khác nhau, diễn viên luôn là những tội phạm nguy hiểm nếu như nắm rõ kiến thức.

"Công chúa", Vệ Minh lại gần công chúa bắt đầu nói về cung nữ thần bí kia, "Lúc nãy nhờ cho Thu Nguyệt cô nương nên không sao cả, công chúa nghĩ ta nên lấy gì để cảm tạ"

"Nếu phò mã không ngại thì chuyện này cứ để cho bổn cung được không"

"Vậy sẽ làm thêm cho công chúa vài món ăn bù vào được không?"

"Được, xem ra phò mã không thích mang nợ ai nhỉ!"

"Đúng vậy, mà nè khi nào chúng ta đến phủ được, có phải hôm nay không? Sau đó công chúa còn phải thiết triều nữa không?"

"Bổn cung chưa tìm được người để giao trách nhiệm này được, các hoàng đệ vẫn còn khá non nớt, hoàng muội thì quá ngây thơ, nội cũng nên xuất hiện hoàng hậu, thật sự trăm bề"

"Vậy ta giúp công chúa được gì không?"

"Chỉ cần phò mã an toàn là được"

"Vậy thì ta cho thứ tặng cho công chúa, ta mới làm xong hi vọng công chúa sẽ thích"

Nói rồi đưa tay ra ý muốn nắm tay nhưng công chúa không rõ nên Vệ Minh giải thích, "Khi ta đưa tay như thế công chúa đừng nghĩ nhiều cứ nắm lấy tay ta, ta sẽ đi bên cạnh công chúa sẽ nhanh hơn rất nhiều, khi công chúa cần ta thì cũng vậy nhé!"

Trưởng công chúa gật đầu hiểu ý rồi thế là hai bàn tay đan nhau đi về phòng nghỉ riêng của hai người, những cung nữ khác đang thu dọn dưới sự quản lý của Bạch Liên và Tâm Hằng dời về phủ Vệ Kha.


Nhấn để mở bình luận

Ta Biết Sai Rồi