Tận Thế Sống Lại Một Kiếp Ăn Một Trảm Của Ta


Đến tối trời vẫn mưa không ngừng, một màu hồng mênh mông khiến người ta nghĩ vô định. Sương mù đã dày tới mức che lấp hết tầm nhìn.

“Đường Thi, có việc cho ngươi đây.”

Lăng Tú lấy ra ít đồ ăn cùng một bộ đàm.

“Đem qua bên kia giúp ta, có bộ đàm liên lạc vẫn tốt hơn. Mưa có thể sẽ không tạnh đâu, tốt nhất không cần chờ bọn hắn qua.”

Thứ duy nhất khiến Lăng Tú lo lắng lúc này là giếng nước, mưa thấm qua lớp đất chưa chắc đã chạm tới mạch nước ngầm, nhưng nếu đã đào giếng thì khả năng dính nước mưa vào mạch nước là rất cao.

“Trăm tính, nghìn tính không bằng trời tính, quả nhiên biến số quá nhiều.”

Lăng Tú thở dài, Đường Thi đi nhanh về chậm, bên ngoài nàng không dám hít thở dù chỉ một chút.

“Đám sương mù dày cản trở tầm nhìn làm ta có chút chậm. Liễu Nguyệt Vân chuyển lời nếu ngươi lo về giếng thì không cần, bọn họ đã làm rất kỹ càng.”

Lăng Tú gật đầu, nếu giếng nước hoàn thành, không chỉ có thể tưới cây mà còn có thể tắm rửa. Tuy nàng cùng Đường Thi, Đường Nghiên mỗi ngày đều có thể tắm rửa nhưng những người khác thì không thoải mái giống bọn họ.

“Ân công, liệu chúng ta có thể trở lại thế giới như trước kia sao?”

Đột nhiên Đường Nghiên đặt câu hỏi, Lăng Tú xoa trán một chút.

“Ta không nghĩ xa tới mức trở về như trước, ta chỉ mong không chết trong miệng xác sống hoặc dị năng giả khác đã là một sự ban ơn.”

“Tỷ tỷ, ta đột nhiên muốn về xem gia đình đại bá.”

Có lẽ thảm hoạ phát sinh quá nhanh khiến đôi tỷ muội nàng chưa kịp định thần. Vốn cả hai còn muốn đòi lại đất của cha mẹ từ tay đại bá, giờ thì các nàng chỉ muốn biết gia đình đại bá có an toàn hay không, dù sao đó cũng là người thân duy nhất của các nàng. Trái ngược lại với hai vị cô nương kia, Lăng Tú kí ức về gia đình đã mờ nhạt. Kiếp trước Lăng Tú có cho người đi tìm thêm thông tin. Nhà phụ thân, toàn gia bị diệt. Nhà mẫu thân, chỉ có mẫu thân nàng cùng đứa con út 3 tuổi sống sót. Mẫu thân đem bản thân nàng ra làm hàng hoá để đổi lấy sự bảo hộ của một đám dị năng giả bên căn cứ khác. Kiếp trước yếu hèn Lăng Tú nghe tin giận dữ nhưng cũng không dám giết người, nàng chỉ thở dài coi như không biết.

Lăng Tú lắc đầu, bản thân kiếp trước cùng bản thân kiếp này đã là hai con người khác nhau. Kiếp trước nàng thánh mẫu, yếu hèn, không kiên định, không chắc chắn, sức mạnh lớn nhưng không biết sử dụng. Kiếp này nàng, Lăng Tú chợt ngưng lại, nàng không biết nàng có còn là Lăng Tú nữa không. Nhưng nàng hài lòng với phiên bản hiện tại.

“Nhà đại bá các ngươi ở đâu?”

“Ở vùng quê cách đây khá xa, đi ô tô bình thường cũng phải mất 3 tiếng. Ân công, có đoàn người tiến tới khu này, bọn họ đều không mặc đồ.”

Đây lại là chuyện gì xảy ra? Lăng Tú nhíu mày, cầm lên bộ đàm.

“Có một đoàn người lạ tiến lại đây, bọn họ đều không mặc đồ. Tất cả đề cao cảnh giác.”

Lăng Tú cùng Đường Thi, Đường Nghiên chui vào trong hầm trú ẩn. Bên kia biệt thự Liễu Nguyệt Vân cũng tắt hết đèn điện, cả đám người tiếp tục ăn trong bóng tối. Dưới màn sương mù dày đặc, phát hiện được biệt thự cũng không phải dễ dàng, huống chi những người này di chuyển trong mưa lâu đến vậy.

“Có dị năng giả nào không?”

“Cầm đầu là hai dị năng giả, tất cả bọn họ đều đang trong trạng thái hưng phấn.”

“Do cơn mưa ảnh hưởng mà vẫn có thể tới được đây, cũng khá bất ngờ. Có thể bọn hắn muốn chọn khu biệt thự ở đây làm căn cứ.”

Nơi này có mười căn biệt thự, lại ở trên núi cao, khuôn viên rộng rãi, ít xác sống. Có người muốn chọn nơi này làm căn cứ cũng không phải lựa chọn tồi. Chưa kể khu này dành cho nhà giàu, mọi thứ đều xa xỉ cao cấp.

Bên ngoài, cầm đầu là một dị năng giả hệ tinh thần, cô cũng bị màn mưa này làm cho ảnh hưởng ít nhiều nhưng phải cố giữ sự tỉnh táo, may mắn khuôn viên căn biệt thự này không có xác sống, nếu không chỉ sợ rằng đoàn đội sớm bị tiêu diệt. Dị năng giả theo cùng là chồng cô, nhờ sự chia sẻ của cô, hắn mới chỉ lột hết quần áo mà thôi chứ chưa mất hết nhận thức, hắn là dị năng giả có thể hoá thành dạng người thú.

Đám người phía sau không may mắn tới vậy, bọn hắn đã lột đồ thác loạn đủ mọi tư thế. Điều khiến cô bất ngờ là bọn họ vẫn đi theo phía sau trong tình trạng mất kiểm soát về tình dục.

“Có căn nhà phía trước… mau vào…”

Chồng cô khó nhọc nói, đây là căn biệt thự kế bên căn của đám người Lăng Tú, hai vợ chồng vào trong, đám người tự nhiên cũng theo vào. Vợ chồng nhà họ vội chọn một phòng đóng cửa lại để giải phóng bản năng nguyên thuỷ nhất, đám người bên dưới, không cần nói cũng đã biết loạn thành một bầy.

“Bọn hắn đều đã đi vào căn biệt thự kế bên. Không cần lo, mọi việc có ta giải quyết.”

Đường Nghiên báo cáo lại, Lăng Tú gật đầu ra hiệu báo đàm cho bên Liễu Nguyệt Vân. Đêm xuống, Lăng Tú đi ngủ, Liễu Nguyệt Vân Ngược lại vẫn cảnh giác, đâu phải ai cũng giống Lăng Tú có hầm trú ẩn tránh được boom đạn chỉ việc kê cao gối ngủ. Nàng biết Lăng Tú mạnh nhưng nàng làm cảnh sát bao năm, cẩn thận đã ăn sâu vào máu.

Rạng sáng, mưa dần ngớt lại, sương mù tan đi, bên Liễu Nguyệt Vân lại đổi nhóm gác mới. Lăng Tú vẫn không có động tĩnh và biệt thự bên kia cũng vậy. Tất cả đều chìm vào im lặng.


Nhấn để mở bình luận

Tận Thế Sống Lại Một Kiếp Ăn Một Trảm Của Ta