[tập truyện vực sâu diễm tình]_bạn gái cũ


Cái cậu ấm kia lại đeo bám cô, Tề Ngọc cảm thấy mình nhất định phải nói chuyện nghiêm túc với đối phương.
 
“Tôi nghe nói, khi cậu còn học cấp 3 đã từng giết người, hơn nữa còn không phải chịu trách nhiệm hình sự.” Cô căng mặt chất vấn.
 
Cậu chủ nhà giàu lập tức trợn tròn mắt, cứng lưỡi. “Cái khỉ gì thế? Ai đồn nhảm hả? Tôi chỉ làm to bụng một bạn học nữ nên đưa tiền, bảo cô ta đi phá thai, còn muốn tôi chịu trách nhiệm hình sự gì nữa?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Cô ngẩn người ra. “Chỉ vậy thôi sao?”
 
Anh ta xoa mặt. “Mẹ nó, nhất định là con điếm họ Hoàng kia nói với em như vậy đúng không?! Cô ta và cái người bị tôi làm to bụng là bạn tốt, cô ta luôn chống lại tôi. Chuyện đã qua lâu rồi mà cô ta vẫn cứ cắn mãi không buông, người phụ nữ kia cũng đã lấy chồng rồi.”
 
Cô hơi ngượng ngùng. “Là do tôi phản ứng thái quá.”
 
“Thôi, cứ coi như tôi xui xẻo bị người phụ nữ đó theo dõi. Nói đi, rốt cuộc thì em có muốn làm bạn gái tôi không?”
 
Cô lắc đầu. “Tôi có người mình thích rồi.”
 
===============================
 
“Nghe nói là Thạch Dương Hi đã ra nước ngoài, là bởi vì chuyện của Đường Lệ Uyển sao?”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Rất nhiều người nói rằng, sau khi Đường Lệ Uyển chết thì Thạch Dương Hi mới phát hiện ra là người anh ta yêu sâu sắc là cô ấy, cảm thấy vô cùng đau đớn, rồi quyết định rời khỏi nơi đau lòng này.”
 
“Vậy Tề Ngọc lớp 2 thì phải làm sao đây? Thạch Dương Hi theo đuổi cô ấy nửa năm, khó khăn lắm mới ở bên nhau, vậy mà cậu ta cứ chạy đi như thế sao?”
 
“Hình như… Tề Ngọc đã tạm nghỉ học, đã vài ngày rồi cô ấy không đến trường, nghe nói là có người nhìn thấy người nhà cô ấy đến trường để xử lí thủ tục tạm nghỉ học rồi.”
 
“Sao đột nhiên người thì chết, người thì ra nước ngoài, người thì tạm nghỉ thế? Không còn chuyện gì nữa à?”
 
“Các cậu nói đi, có lẽ nào, cái chết của Đường Lệ Uyển, còn có uẩn khúc gì khác không?”
 
“Uẩn khúc gì?”
 
“Không biết, chỉ cảm thấy phản ứng của Thạch Dương Hi và Tề Ngọc rất kì lạ thôi.”
 
========================
 
Mặt trời chiều đã ngả về tây, trong phòng học, khi cô tỉnh lại trên mặt đất thì yết hầu thấy đau như lửa đốt, hai mắt cô đẫm lệ mông lung, nhìn chàng trai đứng trước mặt mình.
 
Anh nhìn chằm chằm vào thi thể của Đường Lệ Uyển, nói với người ở trong điện thoại: “Tôi đã giết người ở trong trường học.”
 
Anh xoay người nhìn cô, khoác quần áo của mình lên người cô. “Rời khỏi nơi này, không được nói với bất kì kẻ nào là em đã gặp anh.”
 
Cô từ từ đứng dậy, chân hoàn toàn không có chút sức lực nào. Cô tìm được đường sống trong chỗ chết, hận không thể mọc cánh lập tức bay ra ngoài trốn, nhưng mà toàn thân cô từ trên xuống dưới chỗ nào cũng đau, mới đi được vài bước, cô đã ngã xuống đất.
 
Anh chậm rãi đi tới, khi đến gần cô, dưới ánh mắt hoảng sợ kinh hãi của cô mà bế cô lên. “Anh sẽ không giết em, anh thích em như vậy, sao có thể nỡ chứ? Lúc này, nếu anh trốn không thoát thì anh chính là bạn trai cũ của em. Nhưng nếu trốn được thì em vĩnh viễn là bạn gái của anh.”
 
Ra khỏi cửa phòng học, anh gặp mặt vài người đến xử lí thi thể, hai bên đi ngang qua nhau, anh ôm cô ra ngoài.
 
Cô nhìn bảo vệ ở cổng người bị người ta bịt mũi kéo vào trong phòng bảo vệ, nhìn chiếc xe đỗ ở cửa.
 
Anh mở cửa xe, ôm cô đi vào.
 
Người đàn ông trung niên bên trong tát một cái xuống, đánh lệch mặt anh.
 
“Lỗi là do con, con tự mình gánh vác.” Anh từ từ nói, cánh tay ôm cô siết chặt.
 
“Mày có cái gan đó, nhưng tao thì cần cái mặt này.” Người đàn ông trung niên giận tới mức gào thét.
 
“Đưa cô ấy về nhà trước đã.” Anh vuốt mái tóc dài của cô, trong mắt là sự lưu luyến không rời.
 
“Tối nay mày phải ra nước ngoài ngay cho tao, vĩnh viễn đừng hòng trở về!”
 
Cô đứng trước cửa nhà, nhìn chiếc xe rời đi, giống như vẫn còn có thể nhìn thấy ánh mắt chăm chú của anh với mình, như là lần cuối cùng có thể nhìn cô vậy, không cam lòng và hối hận.
 
==========================
 
Người đàn ông thích hôn sâu với cô, ví dụ như, dùng đầu lưỡi đầy đặn thô dài của anh, chạm vào sâu trong yết hầu của cô, làm cô lâng lâng như trên mây.
 
Hai người không kiêng nể gì mà hôn môi, làm tình khắp nơi trong phòng, dùng những tư thế cô nghĩ cũng không dám nghĩ, dưới hoàn cảnh cô mơ cũng không dám mơ, hoặc trong những tình huống mà cô không thể lường trước được.
 
Chẳng hạn như, khi bạn cùng phòng của cô kéo hành lí về thì bắt gặp hai người đang làm tình ở chỗ cửa ra vào. Cô bị anh đè trên mặt tường, đưa lưng về phía anh, hai tay chống lên tường, tay anh mạnh mẽ giữ chặt vòng eo thon trắng cô, mạnh mẽ chuyển động, cô bị thọc tới mức lệ rơi không ngừng.
 
Cô trợn to mắt, nhìn thấy bạn cùng phòng trở về, hoàn toàn chưa kịp phản ứng lại.
 
“Mẹ nó, anh làm bạn cùng phòng của tôi trở nên thế này sao? Anh cưỡng bức cô ấy đúng không? Tôi chi tiền cho anh ăn, cho anh ở, vậy mà anh còn dám làm bạn cùng phòng của tôi!” Bạn cùng phòng lấy túi xách đánh người đàn ông.
 
Người đàn ông né tránh khỏi những đòn đánh của cô ta, tức giận giật lấy cái túi xách, vứt sang một bên. “Đã nói là sẽ trả lại tiền cho cô mà, cút sang một bên đi.”
 
Bạn cùng phòng thở phì phò đi lên mặt chiếc túi hàng hiệu của mình, cẩn thận kiểm tra xem có bị trầy xước gì không. “Nhớ đấy, cả tiền tổn thất tinh thân, tổn thất danh dự của bạn cùng phòng tôi nữa, tất cả đều phải bồi thường! Nếu không thì tôi sẽ bảo cô ấy kiện anh.”
 
Thật ra bạn cùng phòng chỉ nghĩ đến tiền mà thôi.
 
Sau khi bạn cùng phòng trở về, người đàn ông dọn đến ngủ chung phòng với Tề Ngọc.
 
“Anh chưa từng ngủ với cô ta, anh biết cô ta là bạn cùng phòng của em nên mới cố ý tiếp cận. Lúc ấy, anh hỏi cô ta là có chỗ ở cho anh thuê không, anh đã đưa cho cô ta một chiếc đồng hồ đeo tay coi như tiền thuê nhà. Cô ta lập tức đưa anh về đây, không ngờ là ở đây không còn phòng trống nên anh chỉ đành ngủ cùng phòng với cô ta.” Người đàn ông giải thích với cô.
 
Dựa theo ý nghĩ của bạn cùng phòng, chắc hẳn là anh không có tiền mà muốn ngủ với cô ta sao? Không có cửa đâu.
 
==================================
 
Trên đường tan làm về nhà, có một chiếc xe dừng bên người cô.

 


Nhấn để mở bình luận

[tập truyện vực sâu diễm tình]_bạn gái cũ