Thanh Liên Chi Đỉnh Bản Dịch



Bốn mươi tộc nhân Luyện khí kỳ, tám người một đội, lục tục bày vào bên trong lam quang môn.Người cuối cùng bay vào làm quang môn, lam quang môn nhanh chóng biến mất, giống như là chưa từng xuất hiện.Bốn mươi tộc nhân Luyện khì kỳ, có vẻ xuất sắc là Vương Quý Quân, Vương Vinh Đình, Vương Vinh Thương, Vương Vinh Phỉ, Vương Hiển Phân và Vương Hiển Thịnh.Vương Quý Quân là kiếm tu Luyện khí kỳ xuất sắc nhất của Vương gia.

Ở trên đường đi, Vương Thanh Sơn chỉ điểm lại một chút.

Ba người Vương Vinh Đình, Vương Vinh Tương, Vương Vinh Phỉ là âm tu.

Vương Hiển Phân giỏi về khống chế Khôi lỗi thú.

Vương Hiển Thịnh là ngự linh sư, hắn thuần dưỡng hơn cả trăm con viêm trùng bậc một, là được phụ thân truyền lại.Bên trong bí cảnh, một mảng rừng trúc màu xanh, bên trong rừng nơi nơi có thể nhìn thấy được linh trúc màu xanh cao hơn mười trượng.Hư không chợt tạo nên một trận gợn sóng, một cô gáy váy lam dáng người cao gầy từ trên bầu trời đáp xuống, lưng nàng mang ba thanh phi kiếm làm.

Vương Quý Quân, sau Vương Thanh Sơn Vương gia, là xuất sắc kiếm tu nhất.Trên đường đến, Vương Trường Sinh nói qua đơn giản bí cảnh mình đã trải qua, nhắc nhở tộc nhân những việc cần chú ý trong bí cảnh.Một điểm quan trọng nhất, lực lượng tập thể là vô tận, không cần tỏ ra quá mạnh mẽ.Việc hiện tại nàng phải làm là lập tực hội hợp cùng tộc nhân.

Vương Trường Sinh cũng không biết trong bí cảnh có nguy hiểm gì, dù sao cũng nhiều năm trôi qua vậy rồi.Vương Quý Quân ánh mắt đảo qua xung quan toàn cảnh, lấy ra một viên Cảm ứng châu, đánh vào một đạo pháp quyết, Cảm ứng châu nhất thời hào quang đại trướng, bay về phía đồng.

Vương Quý Quân thi triển Ngự phong thuật, hóa thành một đạo tàn ảnh đi lên.Dưới một ngọn núi cao mấy trăm trượng, ba tu sĩ mỹ nữ trẻ tuổi tụ tập một chỗ.

Các nàng lần lượt là Vương Vinh Đình, Vương Vinh Tương và Vương Vinh Phỉ, tu luyện âm luật công pháp, luyện khí tầng chín.Dưới ngon núi là một thảo nguyên mênh mông vô bờ, bên phía tay phải có một hồ nước rất lớn.Vận khí của các nàng không sai, truyền tống đến bên cạnh, rất nhanh liền tụ tập cùng nhau.Vương Vinh Đình cầm trên tay một tấm da thú màu xanh, mặt trên là bản đồ bí cảnh, chỉ vào một cái địa phương nói: “Căn cứ biểu hiện địa đồ, một cái sơn động bên trong sườn núi không hề thiếu linh dược, không biết trong động có yêu thú gì không?”“Nhìn một cái chẳng phải sẽ biết sao? Chỉ cần không có Yêu thú bậc ba, đánh không lại Nhị iai yê thú thì chạy trốn là không có vấn đề.”Vương Vinh Tương không cho là đúng, giọng điệu bình tĩnh.Vương Trường Sinh vì lần tiến vào bí cảnh để tìm bảo này mà bỏ ra cả vốn gốc.

Định kỳ phát cho bọn họ Dưỡng thần đan và tài nguyên tu tiên.

Trước khi tiến vào bí cảnh mỗi ng đc phát hai mươi tấm phù triện bậc hai, công kích, phòng ngự, phụ trợ đều có.

Ngoài ra, mỗi người còn có thêm hai khôi lỗi thú bậc hai và ba bình đan dược khôi phục pháp lực, còn có trận pháp bậc hai.

Có thể nói, bốn mươi tu sĩ Luyện khí kỳ này được trang bị tới tận răng.

Thần thức của bọn họ tương đương với Trúc cơ tu sĩ, tinh thông chiến trận.

Yêu thú bậc hai bình thường vốn dĩ không phải là đối thủ của bọn họ.“Mặc kệ nói như thế nào, hay là chúng ta nên cẩn thận một chút, cẩn thận sẽ không gây ra sai lầm lớn.Vương Vinh Phỉ cẩn thận nói.Các nàng thương nghị một chút đối sách cụ thể, nâng bước đi lên núiChưa tới nửa khắc sau, các nàng dừng lại ở giữa sườn núi, phía trước cách đó không xa có một cửa động lớn mấy trượng.Ngay cả thực thực tự thân rất mạnh, các nàng cùng không có lập tức nhảy vào sơn động mà lấy ra bày trận khí cụ, bày ra hai bộ Trận pháp bậc hai.“Vinh Tương, Vinh Phỉ, các ngươi đứng ở bên ngoài, ta vào xem.”Vương Vinh Đình thả ra một Tiểu cầu khôi lỗi thú đi ở phía trước, nàng đi thep phía sau.Sơn động uốn lượn quanh co, mơ hồ đi sâu vào phí dưới.

Không quá bao lây, một hang động rộng tới vào trăm trượng xuất hiện trước mặt nàng.Sơn động có chút âm u, không thể nhìn rõ được tình hình cụ thể bên trong.Nàng lấy ra một khối Nguyệt quang thạch, đi vào trong động.Bên trái động quất có hai cây ăn quả màu xanh cao hơn hai trượng, trên mỗi cây ăn quả đều có mấy trái cây màu xanh.Hai con Cự viên màu vàng lớn một trượng đang ở phía trên hay cây ăn quả, từ cái miệng rộng với những chiếc răng sắc bén của nó, rõ ràng là thượng phẩm yêu thú bậc một.Nhìn thấy Vương Vinh Đình, hai yêu viên nhất thời từ trên cây ăn quả nhảy xuống, vuốt ngực, đánh về phía Vương Vinh Đình.Linh giày trên chân Vương Vinh Đình sáng lên một trận thanhquang, lui người lại, dọc theo đường quay về.

Đồng thời, nàng phiên thủ lấy ra một sáo ngọc mũi đỏ, đặt ở trê miệng.Một cỗ vui mừng địch tiếng vang lên, từng mảng lớn ánh lửa màu đỏ hiện lên quanh thân nàng, hóa thành mười mấy hỏa cầu màu đỏ bằng nắm tay, ném về phía hai con cự viên màu vàng.Oành đùng đùng!Tiếng gầm rú liên tiếp vang lên, mấy viên hỏa cầu màu đỏ liên tục nên vào trên người cự viên màu vàng, lửa cháy cuồn cuộn nhất thời bao phủ thân thể chúng nó.Rống rống!Hai đạo rống lên tiếng vang phẫn nộ, hỏa diễm nhanh chóng tắt.

Hai cự viên màu vàng bị Vương Vinh Đình chọc giận, rất nhanh đánh về phía Vương Vinh Đình.

Nhưng tốc độ Vương Vinh Đình rất nhanh, chúng nó căn bản là không đuổi kịp.Không quá bao lâu, Vương Vinh Đình lao ra khỏi sơn độn, mở miệng dặn dò nói.“Cẩn thận, có hai con Thượng phẩm yêu thú bậc một.

Lợi dụng trận pháp giết chết chúng nó, không được khinh địch.Ngay cả khi các nàng vây giết Yêu thú bậc hai, nàng cũng không hề khinh địch, kiên trì lợi dùng trận pháp diệt địch.Rất nhanh, hai con cự viên màu vàng vọt ra, chúng nó vừa lao ra khỏi sơn động, từng mảng lớn sương mù màu xanh từ mặt tuôn ra, hóa thành một lớp màng màu xanh cao hơn mười trượng, che kín chúng nó..


Nhấn để mở bình luận

Thanh Liên Chi Đỉnh Bản Dịch