Thanh Liên Chi Đỉnh Bản Dịch



Oành đùng đùng!Cự chưởng màu vàng đánh úp lại gai sắc màu vàng thành vỡ nát, bộc ra từng cỗ khí lưu cường đại, cuồn cuộn nổi lên lượng lón bụi đất.Nhân dịp này, hai người rất nhanh chạy đi nơi xa, tốc đọ rất nhanh.Hải đảm thú gầm lên một tiếng giận dữ, hóa thành một viên cầu thật lớn, lăn về phía bọn họ với tốc độ rất nhanh.Ngay tại thời điểm viên cầu màu vàng gần đụng phải vật thể màu đỏ, vô số sương mù màu vàng từ mặt mà tuôn ra, hóa thành một mảng vụn hải màu vàng, phủ kín toàn bộ viên cầu màu vàng.Vương Trường Sinh và Uông Như Yên từ lòng đất chui ra, thần sắc lạnh nhạt."Oành đùng đùng!"Tiếng gầm rú không ngừng, mặt đấp nhấp nhô liên tục.“Được rồi, các ngươi khống chế trận pháp vây khốn yêu này.

Dương đạo hữu, Vương đạo hữu, chúng ta nhanh ngắt lất Thiên nguyệt kim liên.”Lão giả áo vàng thúc giục nói, dẫn đầu đi vào sơn động.Vương Trường Sinh gật đầu, cùng người nam thanh sam đi theo, Vương Trường Sinh đi ở sau cùng.Vương Trường Sinh không có nhìn thấy, ngươi nam thanh lam môi khẽ nhúc nhích vài cái, lão giả áo vàng môi cũng động vài cái, hai người hiển nhiên là thi truyển truyền âm thuật trao đổi.Bọn họ không có nhìn thấy là Vương Trường Sinh khóe miệng hơi hơi nhếch lên, mặt lộ ra một chút châm biếm....Sơn động cũng không lớn, ngoằn nghèo uốn lượn.

Đi vào hơn trăm trượng, một hang đá xuất hiện trước mặt bọn họ.Chóp hang đá có một cột đá màu tím, cả vật thể trong suốt lấp lánh.

Đây là Thiên nguyệt ngọc thạch, hơn ngàn năm mới có thể thành hình.Ở phía dưới cột đá màu tím, có một cái ao lớn rộng tầm mười sáu trượng.

Bên trong có một chất lỏng màu tím, tản mát ra một cỗ hương gay mũi.

Trung ương của hồ nước có một đoá sen màu trắng đang nở rộ, trên đoá sen chó một chút đường vân màu vàng, hạt sen cũng màu vàng.

Tản mát ra một hương thơm lạ lùng, đúng vậy, chính là Thiên nguyệt kim liên.Lão giả áo vàng và người nam thanh sam sắc mặt đầy vui mừng, trong mắt tràn ngập lửa nóng.Tán tu tuy tự do tự tại, nhưng nếu tán tu muốn tiến vào Nguyên Anh kỳ, độ khó lại tương đối cao.“Lão phu đi hái Thiên nguyệt kim liên.

Còn có Thiên nguyệt thần thuỷ, Thiên nguyệt thần thuỷ có thể lấy để luyện khí.Lão giả áo vàng muốn tiến lên hái Thiên nguyệt kim liên nhưng bị người nam thanh sam chặn lại.“Chậm đã, chuyện này giao cho Vương đạo hữu đi! Dương mỗ sợ ngươi nuốt làm của riêng.”Lão giả áo vàng lộ vẻ không vui, cất tiếng: “Đã đến lúc này rồi, lão phu nuốt riêng thế nào được?”“Hừ, ngươi nế nuốt riêng, hai người chúng ta chưa chắc lấy lại được.

Phu nhân của ngươi lại thả ra Hải đảm thú, ai có thể cản được ngươi? Tại hạ không thể không đề phòng.”Vương Trường Sinh cười lạnh trong lòng, một người đóng vai phản diện, một người xướng đỏ mặt.

Thật sự xem hắn là tên ngốc sao?“Được rồi! Vậy tại hạ đi ngắt Thiên nguyệt kim liên.

Đến lúc đó chúng ta cứ dựa theo quy định mà phân chia.”Vương Trường Sinh lộ ra thần sắc cao hứng, cất bước đi đến Thiên nguyệt kim liên.Ngay tại thời điểm hắn tới gần hồ nước, lão giả áo vàng vung tay.

Mấy chục cây lệnh kỳ ánh vàng rực rỡ bay ra, nhập vào vách đá phụ cận, biến mất không thấy.

Kim quang chợt loé lên, một bức màn màu vàng hiện lên giữa không gian trống rỗng.

Trên tường đá xuất hiện một phù văn huyền ảo màu vàng.

Một bức màn màu vàng kim sắc xuất hiện ở trên tường đá, đem toàn bộ hang đá phong toả lại.Cùng lúc đó, tay phải của thanh niên thanh sam hào quang đại phóng, bổ về hướng Vương Trường Sinh.

Một lưỡi dao màu xanh dài hơn mười trượng bay ra, công kích về hướng Vương Trường Sinh.Lão giả áo vàng đánh một đạo pháp quyết lên kim sắc hồ lô, bay ra vô số sa lịch màu vàng.

Hoá thành hơn trăm thanh phi đao màu vàng rực rỡ, chém về phía Vương Trường Sinh.Đây vẫn chưa hết, hắn còn thả ra mấy ngàn con ong mật.

Ong chúa là hạ phẩm bậc ba linh trùng, lớn bằng cái thớt.Thanh âm “Ông ông” vang lớn, mầy ngàn con ong mật màu vàng đánh về phía Vương Trường Sinh.Thân hình Vương Trường Sinh nhoáng lên một cái, hoá thành một đạo tàn ảnh, nhảy dựng lên rồi xuất hiện ở trên trời cao.Oành đùng đùng!Đao khí màu xanh chém hụt, bổ vào trên bức màn màu vàng, không lưu lại dù chỉ là một chút dấu vết.Tay áo Vương TRường Sinh run lên, mấy ngàn con Thôn kim nghĩ bay ra, nghênh hướng ong mật màu vàng.Thân ảnh Vương Trường Sinh mơ hồ, một hoá mười, đánh về hướng người nam thanh sam.

Hai tay hắn có mang Phá sinh quyền sáo.Động quật không lớn, thích hợp cho thể tu giao chiến.Người nam thanh sam cười lạnh một tiếng, trường đao màu xanh trên tay xuất hiện một mảng lớn hồ quang màu xanh, tản mát ra khí tuucws khủng bố.“Hoành tảo thiên hạ!”Trường đao màu xanh hắn cầm trên tay, bổ xuống một bổ.

Một đạo lôi nhận màu xanh dài ba mươi trượng bay ra, chém về phía Vương Trường Sinh.Lão giả áo vàng vẫn chưa ra tay, chỉ là khống chế linh trùng đấu với Thôn kim nghĩ.Hai đấm của Vương Trường Sinh hướng về phía trước, bay ra hai quyền ảnh lớn vài trượng, nghênh đón.Oành đùng đùng!Quyền ảnh màu vàng và lôi nhận màu xanh va chạm vào nhau, đồng quy vu tận, biến mất vô tung vô ảnh.

Tạo nên một cỗ khí lưu cường đại quét về bốn phương tám hướng.Người nam thanh sam nhìn về phía lão giả áo vàng, nhíu mày nói: “Kim đạo hữu, lúc này ngươi không ra tay, thì còn muốn đợi tới lúc nào?”Lão giả áo vàng thần sắc lạnh nhạt đáp lời: “Dương đạo hữu, ngươi muốn cùng lão phu chia đều Thiên nguyệt kim liên.

Vậy thì phải lấy ra bản lãnh thực, lão phu giúp ngươi cuốn lấy linh trùng của Vương đạo hữu, đã là không tồi rồi.”Hai người đạt thành hiệp nghị, tính chia đều Thiên nguyệt kim liên.

Nhưng lão giả áo vàng đột nhiên đổi chủ ý.

Nói trắng ra là, hắn muốn làm trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi.

Nếu như nắm bắt được cơ hội, hắn sẽ diệt cả Vương Trường Sinh và người nam thanh sam.

Dù sao hắn cũng là Kim Đan tầng chín, Vương Trường Sinh và người nam thanh sam chỉ làn Kim Đan tầng bảy..


Nhấn để mở bình luận

Thanh Liên Chi Đỉnh Bản Dịch