Thập Niên 60 Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Đại Lão Hương Giang



Nhưng trước khi ông ta nói xong lời hứa này, Lâm Nhiễm lại lấy thêm vài bức ảnh đập trên bàn với âm thanh "pop", đó không phải là những bức ảnh tình cảm của nhị thiếu gia Hứa và cô nàng học sinh mới sao? Ôm nhau thật chặt trên đường phố.

Lâm Nhiễm nói: "Nhìn xem, bác đang kiếm cớ.

Không phải là tôi có lỗi với nhị thiếu gia Hứa.

Lần trước nhị thiếu gia Hứa đến nhà tôi nói tôi là kẻ kiêu ngạo, buông thả, rỗng tuếch, không xứng đáng với một người từ nước ngoài về như anh ta, cho nên tôi mới âm thầm tìm hiểu.

Tôi làm việc có chứng cứ rõ ràng, không giống như anh ta muốn nói gì cũng được! Thôi quên đi, tôi có một ưu điểm là tính tình cởi mở, rộng lượng, không muốn quan tâm đến anh ta nữa nên mới ký đơn hủy hôn!"
Mọi người nhà họ Hứa: "! "
Cởi mở, rộng lượng, cô chọc chúng tôi sao?
Họ cảm thấy xấu hổ và tức giận.

Hứa Đông Phúc nhìn tấm ảnh mà đau lòng đến mức gần như không thể thở nổi.

Trái tim cứ đập “thình thịch”.

Khuôn mặt của Lưu Ngải Liên và Hứa Diệc Lâm chợt đỏ bừng, rõ ràng khi ấy trong tấm ảnh trước mặt họ đang bị Lâm Nhiễm oán hận mắng chửi, nhưng họ lại không thể nói được một lời nào.

Họ còn có thể nói được gì nữa đây?
Hứa Diệc Phưởng thầm thở dài.

Anh ta nói: “Chuyện đó đích thực là lỗi của A Lâm.

Chú Lâm, em gái A Nhiễm, tính tình của A Lâm vẫn còn thiếu quyết đoán, quả thực mối hôn sự là sự thiệt thòi, ủy khuất với em gái A Nhiễm, càng không nên làm ra chuyện đã đính hôn với em gái A Nhiễm, mà lại vừa mập mờ qua lại không rõ ràng với một người phụ nữ khác như vậy, đây không chỉ là lỗi của A Lâm, mà nó còn là sự sơ suất của gia đình chúng tôi, suýt chút nữa đã phạm phải một sai lầm lớn… Chúng tôi đã không thực hiện đúng lời hứa ban đầu của mình, hôn ước này nhất định không thể tính được.


Chỉ là: “Chú Lâm, thế đạo này vẫn luôn đối xử khoan dung, rộng lượng với đàn ông, nhưng lại đối xử hà khắc với người phụ nữ, nếu như gióng trống khua chiêng mà hủy bỏ hôn ước, thì sau cùng cũng chính là đối xử tệ bạc với em gái A Nhiễm.


Anh ta dừng lại một chút, cúi đầu lấy ra hai tập tài liệu từ trong chiếc cặp ở trước mặt, đặt chúng lên bàn, rồi nói tiếp: “Đây là tài liệu đính hôn lúc ban đầu, chú Lâm, theo như tôi thấy thế này, khi hai nhà họ Hứa và nhà họ Lâm chúng ta đính hôn với nhau, chúng ta đã không công bố chuyện đó ra bên ngoài, vậy chi bằng tôi giao những tài liệu đính hôn này lại cho chú Lâm và em gái A Nhiễm, chú Lâm và em gái A Nhiễm có thể tùy ý tiêu hủy hay muốn xử lý sao cũng được, như vậy, không phải cũng được xem như là ngay từ đầu hai nhà chúng ta chưa từng đính hôn với nhau không phải sao? Nếu như có người hỏi đến chuyện này, chúng ta cứ nói với bên ngoài rằng, quả thật là nhà họ Hứa chúng tôi có ý muốn kết hôn, nhưng mà nhà họ Lâm lại hết mực yêu thương cô con gái quý giá của mình, chỉ là từng có suy nghĩ, cân nhắc qua, chứ chưa thật sự đưa ra quyết định, sau này khi A Lâm quay lại bến cảng, chú Lâm cảm thấy tính cách của hắn không xứng làm con rể, nên đã từ chối mối hôn sự này.


Khi anh ta nói ra điều này, vẻ mặt của Lâm Tổ Vọng và Phương Bích Trân đều đã thay đổi.

Quả thật thế đạo đối xử với người phụ nữ rất hà khắc.




Nhấn để mở bình luận

Thập Niên 60 Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Đại Lão Hương Giang