Thập Niên 70 Cuộc Sống Ăn Dưa Hàng Ngày Của Thanh Niên Trí Thức Bị Lôi Ra So Sánh



Đêm qua, ông cụ Diêm gia dẫn theo Diêm Hạo Dương không chịu thua kém đến Từ gia bồi tội, Từ gia khách khí chiêu đãi, nhưng cũng tỏ vẻ, đính hôn lúc trước của hai nhà bỏ đi, Từ gia cũng không chậm trễ Diêm Hạo Dương tìm đối tượng.
Lúc ấy thần thái vui vẻ của Diêm Hạo Dương không che giấu được, sắc mặt ba Diêm mẹ Diêm thật sự khó coi, thế hệ trước Diêm gia và Từ gia lợi hại, nhưng tới thế hệ này của ba Diêm, con cháu tiền đồ không nhiều lắm, nhưng Từ gia càng chạy càng cao, ba Từ hiện giờ rất có danh vọng ở quân khu, chú của Từ Nhạc Ninh hiện giờ ở quân khu kinh thành, tiền đồ không thể hạn lượng, cực kì có tiền đồ.
Diêm gia vốn hy vọng dùng hôn ước từ nhỏ này ôm lấy Từ gia, sau này cũng có thể lôi kéo Diêm Hạo Dương đi lên.
Mẹ Từ cười hỏi Diêm Hạo Dương: "Chuẩn bị lúc nào đính hôn với cô gái Khương gia?”
Diêm Hạo Dương kích động đỏ mặt, vừa định trả lời, mẹ Diêm nói: "Chuyện này để sau hãy nói.”
Diêm Hạo Dương bị ông cụ Diêm gia trừng mắt, không dám nói tiếp.
Người hai nhà mặt ngoài khách khí, cho qua chuyện này.

Trong lòng đều rõ ràng, quan hệ hai nhà xem như phai nhạt, hiện giờ cũng chỉ là nể mặt ông cụ Diêm.
Chỉ là Diêm gia ở trong đại viện xem như là mất hết thể diện, hiện tại nhắc tới Diêm Hạo Dương, ai không nói một câu Ga trải giường.
Vương Thu Hoa: "Mật Mật, ăn nhiều chút.

Bữa cơm hôm nay, dì hai tôi trả.”
Từ Nhạc Ninh mở một con cua gạch, động tác tay của cô ấy rất chậm, còn nói với Tiểu Tương Bao ở đâu có thể ăn, ở đâu không thể ăn, chờ sau khi dỡ xong đưa đĩa cho Tiểu Tương Bao: "Nếm thử ngon không? Nếu ăn không quen, dì gọi món khác cho cháu.”
Động tác tháo cua cực chậm này, là cho Khương Mật xem, sợ Khương Mật trước kia chưa từng ăn cua gạch, không biết phải ăn như thế nào.
Vương Thu Hoa cũng giúp Khương Mật tháo một con cua gạch ra.
Khương Mật cười cảm ơn hai người, cô ăn cua gạch, cua gạch tháng bảy, tràn đầy gạch cua, thơm ngon mỹ vị, có thể ăn một miếng vào thập niên 70, thật là hưởng thụ.
Tiểu Tương Bao ăn một miếng gạch cua, mắt sáng rực: "Món này còn ngon hơn cả lòng đỏ trứng.”
Từ Nhạc Ninh: "Thích ăn là tốt rồi, lát nữa ăn bánh bao gạch cua, ăn cháo thịt cua." Cô ấy nhìn về phía Khương Mật: "Khương Thư Âm và Diêm Hạo Dương sẽ kết hôn chứ? Hai người bọn họ nếu kết hôn sống hạnh phúc, tôi sẽ giống như nuốt phải ruồi bọ ghê tởm!”
Khương Mật: "Ruồi bọ vẫn là thịt đấy.”
Từ Nhạc Ninh: "...!Cô nói hai người bọn họ sẽ kết hôn không?”
Khương Mật lại bóc một con cua, đây là cua đực, cô ăn một miếng kem cua, "Ăn ngon!" Cô nói với Từ Nhạc Ninh: "Tra nam tiện nữ khóa chặt không tốt sao?"
Từ Nhạc Ninh trừng mắt: "!”
Vương Thu Hoa: "Lời này tôi thích nghe! Em gái nói chuyện đúng là dễ nghe.

Chỉ là tiện nghi đôi tra nam tiện nữ này, trong lòng không thoải mái.”
Điều kiện gia đình Khương Thư Âm cũng không tệ lắm, ba cô ta là cán sự nhỏ của xưởng dệt, mẹ cô ta là giáo viên trung học, phía dưới còn có một đôi em trai sinh đôi thông minh đáng yêu.
Những thứ này đều là hạng mục cộng điểm, nếu cưới vào cửa cũng có thể sinh một đôi song sinh, đây chính là đại công thần.
Kế tiếp, đại khái là Diêm gia và Khương gia đính hôn, cũng nhanh chóng kết hôn.
Khương Mật: "Điều kiện của cô, tùy tiện tìm một người khác, cũng tốt hơn họ Diêm.

Sau này cô nghe lời ba mẹ cô, ánh mắt bọn họ tốt hơn cô.”
Từ Nhạc Ninh lại bị đả kích, cô ấy nghiến răng: "Ăn nhiều chút, mau bịt miệng cô lại.”
Ăn xong bữa cơm, Từ Nhạc Ninh trả tiền, cô nói: "Buổi chiều cô có việc gì không? Tôi mời cô đi xem phim.”
Khương Mật: "Đừng xem phim, tôi mời cô đào rau dại.”
Từ Nhạc Ninh: "???”


Nhấn để mở bình luận

Thập Niên 70 Cuộc Sống Ăn Dưa Hàng Ngày Của Thanh Niên Trí Thức Bị Lôi Ra So Sánh