Thập Niên 70 Cuộc Sống Náo Nhiệt Của Thôn Nữ



....Sau khi kết thức tiết học buổi chiều dài đằng đẵng ,thì cô lết tấm thân tàn bước ra căn tin nạp thêm năng lượng cho bản thân ,ăn xong 2 cái bánh và 1 cốc trà sứa full topping đầy ú ụ thì cuối cùng cô cúng xách cặp về .Đang lang thang trên con đường thân quen thì từ xa hình ảnh hai thân nhỏ lao vào nhau ẩu đả ,sau đó là 1 trận đấu đá kịch liệt (thực tế là võ mèo cào ).Xuất phát từ lòng nhân ái và cụ thể là muốn xem náo nhiệt thì cô đã đem tách chúng ra, nhưng hai đứa nhóc cứ như bị chích máu gà mà lao vào cấu xé.

Biện pháp cuối cùng là cô đem cả hai nhóc tẩn cho một trận.

Sau khi hỏi thì mới biết bọn nhóc này là trẻ mồ coi ,lang thang đi kiếm miếng ăn thì thấy một mảnh ngọc ,biết đây là vật có giá trị có thể đủ cho chúng ăn no một thời gian thì đã không ngần ngại mà lao lại nhặt lấy .Vì tính tò mò nên cả hai đứa đã lấy ngắm nghía đủ góc rồi cất lại, nhưng thằng nhóc tên Hổ Đầu lại mè nheo muốn xem nên thằng nhóc Đại Oa đã lấy ra cho nó xem .Chớ trêu thay là trăm ngàn không sợ kẻ địch mạnh chỉ sợ đồng đội ngu ,Hổ Đầu không may làm rơi bị xe cán qua làm sứt một miếng nên trong cơn bực tức Đại Oa đã đánh nó ,rồi sau đó cả hai đứa lao vào cuộc chinh chiến giữa những đứa trẻ trâu.

Quay về chủ đề chính thì sau khi hỏi lý do và màn tường thuật của "phạm nhân" thì "bà cô" già Hân Nghiên cũng tò mò xem thủ phạm gây ra vụ ẩu đả này có hình dạng như thế nào.-Mấy nhóc cho chị xem mảnh ngọc đó đi, lỡ đâu chị đây có thể giúp hai chú em phát tài thì sao.-Chị chắc không vậy ,nếu bán được giá thì bọn em cũng coi như hiếu kính chi cây hồ lô....Lão nương phải lưu lạc đến độ nào mới để hai đứa nhỏ chưa mọc đủ răng hiếu kính .-Ây da xem nào.-Mảnh ngọc này chị nhìn xem nó rất sáng và trong luôn đúng không ,hơn nữa còn có màu hổ phách nữa.

Em nghĩ giá trị cũng không nhỏ đâu.-Nhìn đẹp thật, mà sao chỗ này sứt cạnh vậy mấy đứa.-Tại Hổ Đầu nó thấy đẹp nên cứ năn nỉ lấy ra cho nó xem ,em cũng biết tính nó hậu đậu nên dặn nó cẩn thận rồi.

Ai ngờ nó vẫn làm rơi bị xem cán qua sứt cạnh một xíu.

May mà em nhanh trí chộp lại chứ không bây giờ đến hạt bụi cũng chẳng còn.Nói xong Hồ Đầu bên cạnh bỗng òa lên khóc ,tiếng khóc vang dội hơn cả khi cô bị mẹ xử hình nữa .Bốn mắt nhìn nhau ,cuối cùng bằng sự ăn ý hòa hợp thì cô và Đại Oa đã nhét luôn cái túi vải đựng ngọc vào mồm ,Hổ Đầu dùng ánh mắt không tin được mà liếc nhìn ai tên "bắt cóc".- Này, theo kinh nghiệm 15 năm đã sống và còn thở của chị thì đoán miếng ngọc này có thể bán được nhưng mấy đứa thử nghĩ xem mấy lão hồ ly bán đồ cổ kiểu gì chả xén giá cho không còn cọng lông nào.-Vậy chị thử nghĩ xem có cách gì không chứ bọn em hai ngày nay cũng đã được ăn gì đâu.Khoảng khắc ấy hình như cô cảm thấy bản thân thật sự đã sống tốt hơn so với rất nhiều người, đâu đó vẫn có những hoàn cảnh éo le ,những đứa trẻ tàn tật mồ côi luôn phải lang thang ở ngoài đầu đường só chợ để kiếm miếng cơm lót dạ.Lấy miếng túi bánh còn sót lại khi cô mua trong căn tin đưa cho hai đứa rồi lấy cái túi vải trong miệng thằng nhóc Hổ Đầu ra.- Giờ mấy đứa cùng chị đi hỏi thử coi bán được bao nhiêu , có gì chị hỗ trợ thêm mấy đồng mà sống.Cái miệng đang còn nhai của hai đứa cùng đồng thanh:-Được ạ....Và trên đường mọi người nhìn vào có thể thấy hình ảnh một cô nhóc dẫn theo hai nhóc củ cải đang đi thành hàng rất phù hợp tiêu chuẩn cộng .-Chị này ,mà chị tên gì vậy?-Lâm Hân Nghiên.- Tên chị hay thật đấy ,chả bù cho cái tên em, gì mà Đại Oa với Tiểu Oa .-Đại Oa vẻ mặt nhăn nhó tường thuật lại khi nhắc đến cái tên của mình.-Đúng đúng tên của em cũng nghe quê dễ sợ, sao lại đặt là Hổ Đầu chứ.

Người ta trông đáng yêu vậy mà lại đặt cho cái tên trông mất hết mĩ quan.-Ha ..ha ..ha.

Hổ Đầu à thực ra vẻ ngoài của em vốn dĩ đã " trông mất hết mĩ quan" rồi, nên là cái tên này nó sinh ra cũng không nhầm chỗ đâu.-Ha...ha...ha-Đáng ghét.Nhìn biểu cảm cực tấu hề của cậu bé kèm thêm giọng nói ngang lè thì quả thật đã tạo nên một sức ảnh hưởng đi vào lòng đất..


Nhấn để mở bình luận

Thập Niên 70 Cuộc Sống Náo Nhiệt Của Thôn Nữ