Thập Niên 70 Xuyên Qua Làm Một Con Trâu Thành Tinh



Đám dã thú kẻ xô người đẩy, chính là không có con nào chịu tiến lên.

Tô Điềm Điềm mỉm cười nhìn bọn chúng, “Nếu như không có ai chịu làm, vậy thì ta đi đây, đến lúc đó cũng không biết các ngươi sẽ biến thành dạng gì a.”

Lão hổ do dự một lát, vẫn quyết định tiến lên làm người đầu tiên tinh lọc, tính tình của nó hiện tại thường xuyên cảm thấy nóng nảy không kiểm soát được, mấy ngày nay nó bị tra tấn muốn hỏng rồi.

Tô Điềm Điềm thực vừa lòng, lưu loát dùng chân giúp nó tinh lọc.

Lão hổ cùng không nói rõ được cảm giác lúc này là như thế nào, chỉ cảm thấy thân mình trở nên ấm áp hơn, làm cho nó thực thoải mái.

Tức khắc ánh mắt nhìn tiểu ngưu liền không giống lúc trước, không không hổ là một con trâu đã đắc đạo, bản lĩnh thật lớn!

Bởi vì có lão hổ dẫn đầu, đám dã thú đều muốn cảm nhận được cái gọi là thoải mái kia.

( Chúc mừng ký chủ đã đạt được 260 điểm giá trị khen ngợi, giá trị khen ngợi của ký chủ hiện tại là 1396 điểm )

Tô Điểm Điềm cảm thấy mình thật là lợi hại.

“Hệ thống, chúng nó đã được tinh lọc thì sẽ không vì nước linh tuyền mà bị phát cuồng nữa đi.



“Sẽ không! Đồ vật của hệ thống đảm bảo chất lượng luôn là tốt nhất.”

Làm xong nhiệm vụ thu hoạch giá trị khen ngợi, Tô Điềm Điềm kêu thỏ con đang còn chơi vui vẻ với lão hổ lại, chuẩn bị đi tìm nữ chủ.

“Chờ một chút!”

Lão hổ là lão đại ở đây, gọi Tô Điềm Điềm lại là muốn hỏi cô làm như thế nào mới có thể đắc đạo.

trước đó đã nhìn thấy những chuyện mà đối phương đã làm.

khiến chúng hiểu được cùng là thú nhưng vẫn sẽ có sự chênh lệch khác nhau!

Ánh mắt của đám dã thú trông mong nhìn về phía Tô Điềm Điềm, với tư thế không nói liền không cho đi.

Tô Điềm Điềm, “Mu mu”

“Hệ thống, làm sao đây?”

Tô Điềm Điềm nghiêm túc nhìn đám dã thú, “Muốn đắc đạo thì phải trải qua thật nhiều gian khổ, các ngươi có thể chịu được sao? ”

Đám dã thú đồng loạt gật đầu.

Mặt Tô Điềm Điềm tỏ ra nghiêm túc, “Đầu tiên là phải làm nhiều chuyện tốt tích công đức, ban ngày ở trong núi phơi nắng hấp thu tinh hoa nhật nguyệt, mà chuyện quan trọng nhất đó là tuyệt đối không được sát sinh.

qua năm sáu năm liền thấy được hiệu quả!”

Nói xong Tô Điềm Điềm liền tìm một lý do mà rời đi.

Lưu lại một đám dã thú trầm tư suy nghĩ, Tô Điềm Điềm không nghĩ được lời nói của mình sẽ có ảnh hưởng lớn đến thế nào.

Về sau hầu như đám dã thú chỉ kiên trì được một thời gian, những động vật ăn thịt, cuối cùng cũng không chịu được mà từ bỏ, chỉ có lợn rừng là động vật ăn chay, đau khổ kiên trì năm sáu năm, nhưng đến khi nó chết già cũng không có đắc đạo.

đương nhiên đây cũng là chuyện xảy ra sau này!

Tô Điềm Điềm đi khắp nơi tìm nữ chủ, cuối cùng đi theo hướng tiếng la hét thê lương mà tìm được cô ta.

Tô Điềm Điềm nhìn về phía lão hổ cùng đám dã thú đang đứng, đôi mắt nhíu lại, “Mu mu mu”

Ta vừa mới nói là không thể sát sinh, các ngươi đã quên rồi sao?

Đám dã thú đều cảm thấy thực ủy khuất, “Ngao ngao ~ rống ~ bọn ta nhớ rõ, chính là chỉ nghĩ dọa cô ta một chút.”

Đám dã thú bị nữ nhân này liên tiếp hỏi chuyện kia đã làm xong chưa? còn la mắng bọn chúng.

nếu không phải nhớ rõ lời nói không thể sát sinh của tiểu ngưu, thì bọn chúng đã sớm giáo huấn cô ta một trận.

Chu Nhi Nha đang chật vật lại nghe được tiếng ngưu kêu quen thuộc, đầu óc nháy mắt thanh tỉnh.

Khiếp sợ nhìn về phía tiểu ngưu cùng đứa trẻ đang đi đến?

Chu Nhị Nha không thể tin được vào đôi mắt của mình, chuyện này rốt cuộc là như thế nào? cô ta dùng nước linh tuyền dụ dỗ đám dã thú không thành, con trâu cùng đứa bé kia ở trong núi sâu còn có thể bình an sống sót.

May mà cô ta còn có chút lý trí, không có đem nghi vấn này nói ra.

Trước mắt đám dã thú đã không Còn nghe lời của cô ta nữa, nếu vạn nhất xảy ra chuyện gì kéo theo một kẻ chết thay mình cũng tốt.

Tô Nhị Nha nghĩ rất đẹp, nhưng lại không biết Tô Điềm Điềm từ trong miệng đám dã thú đã biết hết chân tướng.

Vốn nghĩ nữ chủ tuy rằng có tâm cơ nhưng vẫn là một người tốt, bởi vì lúc ở hiện đại khi xem tiểu thuyết, nữ chủ dù có tính kế người khác, nhưng cũng là đúng người đúng tội.

Chính là hiện tại, người bị tính kế biến thành cô và thỏ con, Tô Điềm Điềm làm như thế nào cũng không hiểu nổi được.

Tô Điềm Điềm sửng sốt một chút, nói với đám dã thú không cần tổn thương nữ chủ, nhưng vẫn cảm thấy mình bị cô ta lừa gạt, nên cũng không có ở lại mà rời đi luôn.

Cô không thể tha thứ cho nữ chủ, nếu không có bản lĩnh, chính mình cùng thỏ con hiện tại không phải là đang trong bụng đám dã thú sao.

Tiểu thuyết đều là lừa gạt!

Chu Nhị Nha không nghĩ tới tiểu ngưu sẽ tự mình rời đi, con trâu này trước nay không phải rất dính lấy cô ta sao.

Mắt thấy hình bóng của tiểu ngưu và đứa trẻ kia càng ngày càng xa, Chu Nhị Nha run rẩy đưa mắt nhìn đám dã thú ở phía sau, liền vội vàng đuổi theo.

Lúc trở lại chuồng bò đã là buổi chiều.

Tô Điềm Điềm thấy của còn chưa được mở, liền dùng chân gõ gõ vài cái, nhưng vẫn không thấy ai đáp lại.

“Mu mu”

Tính tình của sạn phân quan cũng thật lớn, nụ hôn đầu tiên của trâu đã cho ngươi, cô còn không có tính sổ nữa đó.

Tô Điềm Điềm tức giận, bụng đói đến phát ra tiếng kêu, nên càng nghĩ lại càng tức giận.

Tô Điềm Điềm cùng thỏ con ở bên ngoài thay nhau gõ cửa một lúc lâu, nhưng cửa trước sau cũng không có mở ra.

Sạn phân quan đúng là lòng dạ hẹp hòi, cho rằng đem cửa đóng lại thì cô không vào được sao?

Tô Điềm Điềm dùng chân luồn qua khe cửa nhẹ nhàng kéo que gỗ cắm ở phía sau của cửa ra.

Thời gian lâu như vậy rồi, sạn phân quan cũng hết tức giận rồi đi, hiện tại cô đi vào thời gian vừa vặn tốt.

Nghĩ như vậy nên Tô Điềm Điềm cùng thỏ con nghênh ngang đi vào chuồng bò, liền nhìn thấy Hàn Trầm ngủ trong thùng gỗ được đặt ở trong góc.

“Mu mu”

Ngào tào! Mỹ nam tắm gội.

Đôi mắt của Tô Điềm Điềm đóng rồi lại mở ra, cuối cùng dứt khoát mở mắt thưởng thức dáng người của Hàn Trầm, không tồi, không hổ là nam chủ, dáng người đủ tốt.

Bất quá….

Tô Điềm Điềm nhìn Hàn Thầm tắm đã được một lúc, lại đi chọc chọc vào người Hàn Thầm, nhưng vẫn không thấy động tĩnh gì.

Ngược lại Bùm một tiếng trực tiếp làm Hàm Thầm rơi vào trong nước.

“Mu mu!”

Ta thật sự không phải cố ý.

Lát nữa sạn phân quan sẽ không trách ta đi? Tô Điềm Điềm hoảng hốt, hắn vốn dĩ vẫn còn tức giận chuyện lúc trước a.

Chính là đợi một lúc lâu cũng không thấy sạn phân quan đứng lên.

( Kích phát nhiệm vụ đặc thù: Sạn phân quan đang phát sốt, thỉnh ký chủ mau chóng chữa trị, nhiệm vụ khen thưởng 50 điểm giá trị khen ngợi.)

Tô Điềm Điềm, “.....”

Tô Điềm Điềm ý muốn thỏ con nâng Hàn Thầm dậy, rồi dùng y thuật sơ cấp chữa trị, Hàn Thầm hiện tại vẫn đang hôn mê, nhưng cũng không thể để ngâm nước như vậy mãi được, muốn mang Hàn Thầm ra ngoài lại không có khả năng, một mình thỏ con làm không được.

( Chúc mừng ký chủ đã đạt được 50 điểm giá trị khen ngợi, hiện tại giá trị khen ngợi của ký chủ là 1446 điểm.)

Tô Điềm Điềm cắn môi, trước tiên bảo thỏ con đi ngủ, chờ hắn ngủ rồi, Tô Điềm Điềm lần đầu tiên đổi một thân thể của con người.

“Mu mu”

Thật là một con trâu tốt, ngày thường luyến tiếc dùng giá trị khen ngợi bây giờ lại bỏ ra tận 100 điểm giá trị khen ngợi để mua một thân thể, ngẫm lại tâm liền đau.

( Đổi thành công: giá trị khen ngợi hiện tại là 1346 điểm )

Âm thanh hệ thống vừa dứt, Tô Điềm Điềm chậm rãi hóa thành hình dạng con người.








Nhấn để mở bình luận

Thập Niên 70 Xuyên Qua Làm Một Con Trâu Thành Tinh