Thập Niên 70 Xuyên Qua Làm Một Con Trâu Thành Tinh



Tô Điềm Điềm lắc lư lảo đảo lôi kéo một đám người vào đến huyện thành, sau đó cùng những người kia đường ai nấy đi.

Mắt Tô Điềm Điềm sáng lấp lánh nghĩ, bọn họ là muốn đi chợ đen a.

Vẫn như cũ Hàn Thầm là người chỉ huy, tuy rằng đã tới hai lần, nhưng đến bây giờ Tô Điềm Điềm vẫn không nhớ rõ đường đi.

Chợ đen được mở ở nơi hẻo lánh như vậy, cũng thật làm khó người đã nghĩ ra được nơi này.

Tô Điềm Điềm chịu đựng mùi vị khó ngửi từ bên trong bay ra, bản thân cô là một con trâu khi đi vào đã khiến mọi người chú ý đến, bất quá Tô Điềm Điềm đã thấy quen, ai làm trâu cũng thật khổ mà!

Ai….

Thỏ con bị những ánh mắt đó nhìn chằm chằm làm cho sợ hãi, không tự chủ được dùng sức nắm chặt lông trên người Tô Điềm Điềm hơn.

Hàn Thầm thấy vậy, mày liền nhăn lại, bất động thanh sắc đem tay của thỏ con kéo ra khỏi người của Tô Điềm Điềm.

Quả nhiên trên lòng bàn tay nhóc con rơi xuống mấy cọng lông, trong lòng Hàn Thầm nổi lên sự tức giận.

Nắm thêm vài lần như vậy, tiểu ngưu có thể không bị đau sao!

Thỏ con cúi đầu nhìn thấy một nhúm lông trong lòng bàn tay, đôi mắt trong phút chốc liền đỏ lên.

Tô Điềm Điềm thấy thỏ con chuẩn bị khóc, liền tiến lên trấn an nó, sau đó dùng thân mình ngăn ánh mắt của Hàn Thầm.

Hàn Thầm….

Sớm biết như vậy dù tiểu ngưu có làm nũng, hắn cũng sẽ không mang nó theo cùng, trong lòng Hàn Thầm có chút chua xót.

Giống như cảm nhận được oán niệm cường đại của sạn phân quan, Tô Điềm Điềm nhanh chóng quay đầu lại, sau đó lại dùng cái đầu cọ vào người hắn làm nũng.

Hàn Thầm cũng cảm thấy hành động vừa rồi của mình không đúng, nên nhanh chóng ổn định lại nội tâm, cùng tiểu hài tử ôn hòa mà nói xong đạo lý, Hàn Thầm mới cho qua chuyện này.

Tô Điềm Điềm thở ra một hơi, sạn phân quan của cô là một người thích ghi thù, cô nhất định phải dỗ dành cho thật tốt mới được.

Bằng không hắn sẽ lại cắt xén đồ ăn của cô!



Đám người Tô Điềm Điềm đi đến nơi giao dịch của đầu trọc, đến nơi Hàn Thầm dùng tay gõ cửa.

Đầu trọc nhìn thấy người đến là bọn họ, liền nói, “Người anh em, tôi biết hôm nay thế nào cậu cũng đến mà.”

Đầu trọc dẫn bọn họ vào phòng, thấy Hàn Thầm đưa bọc đồ qua, ý cười trên khóe miệng càng lớn hơn.

Hắn vội vàng mở ra, liền trợn mắt há miệng, này cũng quá tinh xảo rồi!

Mặt của hắn bình thường đã lớn, nay cười lên lại càng có vẻ lớn hơn.

Ánh sáng mặt trời mà chiếu xuống cái đầu trọc lóc của hắn sẽ làm cho người khác cảm thấy chói mắt.

Mới Mấy ngày không thấy, Tô Điềm Điềm cảm thấy cái đầu của hắn lại càng sáng hơn.

Đầu trọc đang rất kích động, “Huynh đệ không nghĩ tới cậu còn có thể làm được điểm tâm a, thật là nhìn không ra.”

Không phải là hắn quá khen, đầu trọc nhìn điểm tâm Hàn Thầm mang đến so với điểm tâm mà Cung Tiêu Xã đang bán vừa đẹp lại tinh xảo hơn nhiều.

Hàn Thầm bình tĩnh nói, “ Tôi chỉ làm một ít, trước tiên xem thử giá bán thị trường nơi này thế nào? ”

Đầu trọc lấy một miếng điểm tâm từ trong bọc ra cắn xuống một cái, ánh mắt liền phát sáng, lập tức giơ ngón tay cái hướng Hàn Thầm nói, “Ta dám cam đoan, đảm bảo bán được.”

Điểm tâm này chẳng những có nhiều loại, ăn còn rất ngon.

Người nọ bán bánh hoa tươi tuy tốt, nhưng ngày nào cũng chỉ bán có một loại.

Tô Điềm Điềm ngửi thấy mùi thơm của điểm tâm, liền chọc chọc Hàn Thầm, trâu cũng muốn ăn.

Thật là, bụng cô lại đói, đều là do cái thân trâu này ăn uống nhiều nên mới hay gây ra chuyện.

Hàn Thầm xoa xoa đầu của tiểu ngưu lại từ trong bọc lấy ra điểm tâm để đút cho nó, một cái, hai cái, ba cái, đầu trọc nhịn không được trực tiếp gói bọc điểm tâm lại dấu ra phía sau.

“Huynh đệ, con trâu này sức ăn lớn, nếu để cho nó ăn no, thì sẽ còn lại gì nữa a? đồ còn chưa có bán, thì đã bị nó ăn sạch luôn rồi.



Tô Điềm Điềm trừng mắt liếc nhìn hắn một cái, “Mu mu”

Đầu trọc cũng quá keo kiệt, Hừ! cô ăn uống nhiều sao? Rõ ràng là do thân thể này gây ra.

Hàn Thầm cười cười, lại từ trong túi lại lấy ra hai miếng đường, một miếng cho thỏ con, một miếng cho tiểu ngưu để bọn nó ăn.

Lực chú ý của đầu trọc lúc này mới chuyển từ điểm tâm đến thỏ con, vừa nhìn thấy liền cười to hai tiếng.

Thỏ con liền vội vàng tránh ra phía sau Tô Điềm Điềm.

Đầu trọc sờ mũi, hỏi Hàn Thầm, “Đây là nhi tử của ngươi a?”

Lời này làm cho Tô Điềm Điềm đang ăn đường thiếu chút nữa mắc nghẹn, phái dùng chân vỗ vỗ ngực mới nuốt xuống được.

Hàn Thầm bình tĩnh nói, “Không phải, tôi chỉ tạm thời chăm sóc nó.”

Đầu trọc nghe vậy liền khen thỏ con rằng, “Đưa bé này cũng thật đáng yêu.”

Hàn Thầm mím môi, “Trong hai chúng ta ai đáng yêu hơn.”

“Ngươi nói cái gì?” Đầu trọc gãi đầu có chút hoang mang.

“Không có chuyện gì, người nghe nhầm rồi!”



Điểm tâm quả nhiên bán hết rất nhanh, trước ở chợ đen có bán bánh hoa tươi ăn cũng rất ngon, nhưng dù điểm tâm có ăn ngon đến mấy, thì ăn nhiều quá cũng sẽ chán.

Điểm tâm của Hàn Thầm có nhiều loại, hương vị cũng tốt, đầu trọc lại có quan hệ rộng rãi, không đến một lúc, điểm tâm trong bọc đều bán hết rồi.

Tất cả điểm tâm mang đến đều biến thành tiền và phiếu, Tô Điềm Điềm nhìn chằm chằm vào động tác đếm tiền của Hàn Thầm không rời được mắt.
Giấc mơ lớn nhất của tất cả mọi người chính là có thể đếm tiền đến nổi rút gân, tuy rằng hiện tại cô đã biến thành trâu, thì vẫn sẽ không thay đổi được ý nguyện to lớn của mình.

Hàn Thầm đem tiền đưa cho đầu trọc, đầu trọc cũng không khách khí mà cầm lấy.

“Ta xem lần này điểm tâm bán cũng không tồi, Lần sau cậu có thể làm nhiều điểm tâm một chút.”

Hàn Thầm gật đầu, “Lần tiếp theo đến huyện thành, tôi đem điểm tâm để cho anh tự mình bán.

cách làm người của anh, tôi rất tin tưởng.



Đầu trọc vỗ vai Hàn Thầm, “Huynh đệ những lời này của cậu tôi rất thích.”

Tô Điềm Điềm, “Mu mu.”

Cô giơ chân lên, cọ vào tay của sạn phân quan.

Tô Điềm Điềm hiện tại có thể hóa thành hình người, tự nhiên sẽ có chỗ cần dùng đến tiền.

Ngày hôm qua hóa hình trên người vẫn mặc bộ đồ bệnh nhân rách tung tóe, hoàn toàn không thể tưởng tượng được mình khi thành bệnh nhân lại có bộ dạng như vậy.

Trông cậy vào một con trâu biết kiếm tiền là không thể, nên chỉ có thể dựa vào sạn phân quan nhà cô.

Tô Điềm Điềm đã sớm tính toán, căn cứ theo cách hệ thống nói, hóa thành hình người cũng có thể thu được giá trị khen ngợi.

nếu vậy hóa thành hình người đương nhiên sẽ tốt hơn so với làm trâu.

“Cái này không thể cho ngươi, rất bẩn!”

Nhớ đến chuyện xảy ra lúc trước, Hàn Thầm không nghĩ đến lại để cho cô dùng miệng ngậm tiền.

Hàm Thầm dưới ánh mắt nóng rực của Tô Điềm Điềm, Chậm rãi đem tiền bỏ vào túi của mình.

Tô Điềm Điềm, “Mu mu!”

Quá khi dễ trâu, Đây còn là sạn phân quan của cô sao? Trâu cũng muốn kiếm tiền!!!

Tô Điềm Điềm tức giận vểnh miệng lên.



Đám người Tô Điềm Điềm xuyên qua chợ đen, Đi loanh quanh trong ngõ nhỏ một chút.

Lúc này Hàn Thầm đang đi ở phía trước cô đột nhiên dừng lại, Tô Điềm Điềm nghi hoặc nhìn theo ánh mắt của hắn.
Lọt vào trong mắt là, một thân ảnh đang lén lút ở khúc đường trước mặt, trên người còn mang theo một cái tay nải lớn hơn nhiều với thân thể gầy gò của người nọ.

Tô Điềm Điềm nhìn người nọ càng nhìn càng cảm thấy quen thuộc, đến khi đối phương lộ mặt ra.

Tô Điềm Điềm ??? Nữ chủ!

Mu ~ vừa mới đoạt sinh ý của người ta xong, hiện tại liền gặp phải đối phương.






Nhấn để mở bình luận

Thập Niên 70 Xuyên Qua Làm Một Con Trâu Thành Tinh