Thập Niên 80 Cô Vợ Nhỏ Trùng Sinh Của Anh Chàng Thô Lỗ



Cô nhớ mang máng hôm qua nằm dưới thân anh, trăn trở cầu xin.

Lúc đó hai người cứ liên tục va chạm ma sát, muốn ngừng mà không được.

Cuối cùng, trong khoảnh khắc lên cao trào, cô cảm thấy như muốn chết dưới thân anh, quả thật sắp thích phát điên rồi!
Lúc này, cô thấy vô cùng may mắn vì người uống rượu thuốc là cô.

Nếu đổi lại là anh ở trong trạng thái chịu đựng kéo dài này, chắc cái mạng của cô không còn nữa!
Nghĩ đến đây, cô nghiêng đầu một tay chống lên giường, nhìn người đang ngủ bên cạnh, gương mặt góc cạnh rõ ràng, thiếu đi cảm giác xa cách lạnh lùng ban ngày, nhiều thêm một chút dịu dàng.
Cô gối đầu lên ngực anh, nâng chân lên vắt ngang qua bụng anh, vươn đôi tay không thành thật ra, vuốt ve qua lại trên lồng ngực rắn chắc của anh với vẻ chán chường.

Cô nghĩ không bao lâu nữa anh sẽ quay về đơn vị, cô phải tranh thủ cày cấy để mang thai mới được!
Nếu không mang thai được cũng không sao, trước tiên cho mình ăn no cũng được.

Nếu không chờ anh đi xong rồi muốn gặp lại cũng lâu quá, bản thân có thể nhân cơ hội này làm một ít chuyện nhỏ.
Xuyên qua ánh sáng mờ ảo, cô muốn nhìn ra một chút gì đó từ trên mặt anh.
Nhưng mà mãi một lúc lâu sau cô cũng không nhìn ra điều gì từ khuôn mặt anh, hai má dán lên lồng ngực rắn chắc nóng cháy kia, nghe tiếng tim đập mạnh mẽ hữu lực, trả lời một câu.
"Vẫn chưa đói." Nói xong, cô dựa vào người anh, duỗi người kéo giãn cơ thể bủn rủn một chút.
Theo hành động của cô, n Chí Cương tự nhiên nâng cánh tay lên giữ ở bên hông mảnh khảnh của cô, bất thình lình hỏi một câu.
"Khó chịu không?" Giọng của anh cũng mềm mại hơn mấy phần.
Trương Thúy Chi không ngờ anh sẽ chủ động hỏi điều này, cũng không cãi lại, chỉ trả lời bằng giọng điệu làm nũng mềm nhũn.
"Eo còn mỏi lắm."
Nhưng còn chưa đợi đến khi cô năn nỉ anh xoa bóp cho mình, bàn tay khoác lên sau hông anh đã di chuyển, lực không mạnh không nhẹ mà vừa đủ.
Cô thoải mái đến mức rầm rì một tiếng "Ưm!"
Lúc này cô giống như một con mèo nhỏ, hình như được người ta dỗ rất thoải mái, lười biếng nói.
"Sau này nhớ phải thường ấn cho em như vậy, thoải mái lắm."
n Chí Cương nghe thấy những lời này của cô xong thì động tác trên tay ngừng lại, xoay người đặt cô ở bên dưới, quan sát từ đầu đến đuôi cô.
Rõ ràng ngày hôm qua là lần đầu tiên của cô, không biết là trước hay sau đó, dường như biểu hiện của cô đều quá mức thuần thục.

Thậm chí ngay cả bây giờ cũng không hề có một chút ngượng ngùng của lần đầu.
Giống như chuyện này không phải là lần đầu tiên của cô, trong lòng không rõ được đây là cảm giác gì.
Nhưng mà Trương Thúy Chi không biết suy nghĩ trong lòng anh, đôi mắt xinh đẹp lóe lên ánh sáng, cô nâng cánh tay mảnh khảnh trắng trẻo lên, quàng qua cổ anh và hỏi.
"Sao thế? Còn muốn làm nữa sao?" Cô nói xong thì nâng đôi chân thon dài lên, thuận thế vòng qua bên hông anh.
Cô lại gần hôn lên đôi môi mỏng quyến rũ của anh, dịu dàng lưu luyến, nhưng mà một lúc lâu sau cũng không thấy người bên trên có phản ứng gì, lúc này cô mới dừng lại trong nghi hoặc.
Đối diện với đôi mắt xem xét đầy nghi hoặc của anh, không biết như thế nào lại có một ngọn lửa nhỏ bùng lên, cô gọi cả tên họ anh.
" n Chí Cương, anh sao thế hả? Bà đây thân là phụ nữ mà chủ động như vậy, bây giờ đã trao thân cho anh rồi, anh lại làm ra vẻ mặt ghét bỏ em như vậy!" Càng về sau, âm điệu cũng cao hơn một chút.
Nghe thấy cô nói, lúc này n Chí Cương mới phát hiện mình vừa ngây người làm cô tức giận.

Đúng vậy, cô đã trao thân cho anh rồi, bây giờ anh còn muốn cái gì nữa.
Cô đã ổn rồi, anh cúi đầu hôn lên đôi môi mềm mại ướt át kia, đối diện với ánh mắt hung dữ của cô, anh chỉ biết lên tiếng trấn an:
"Được rồi, ăn điểm tâm xong thì ra ngoài với anh một chút."
Trương Thúy Chi hừ lạnh một tiếng, thu hồi bàn tay đang ôm cổ anh, buông đôi chân đang khoác bên hông anh, hờn dỗi không nói tiếng nào!
Rõ ràng kiếp trước, lúc trên giường anh vẫn cứ bảo thủ không chịu thay đổi, kìm nén nhẫn nhịn, gần như không nói ra những lời dâm đãng nào.

Hôm qua bản thân cô làm ra đủ kiểu ở dưới thân anh thì lại trở thành vẻ lẳng lơ trong mắt anh.


Nhấn để mở bình luận

Thập Niên 80 Cô Vợ Nhỏ Trùng Sinh Của Anh Chàng Thô Lỗ