Thập Niên 80 Cô Vợ Nhỏ Trùng Sinh Của Anh Chàng Thô Lỗ



Nghe thấy lời anh ấy nói, hai người khác nhìn theo tầm mắt của Ngụy Minh.
Nghe thấy người phụ nữ đi cùng với lính cần vụ Tiểu Lưu, trắng trẻo, xinh đẹp, dáng người không có gì để chê, họ vừa cảm thấy kinh ngạc vừa cảm thấy n Sở đúng là may mắn, cưới được một người vợ xinh đẹp như hoa như vậy.

Có người còn không nhịn được mà hỏi:
" n Sở, vợ anh còn có chị em gì không? Giới thiệu cho bọn độc thân chúng tôi đi." Nói xong thì thu tầm mắt lại, lúc này mới phát hiện n Sở vốn đứng bên cạnh đã rời đi từ bao giờ rồi.
Lưu Tuyết nhìn n Sở với dáng người thon dài thẳng tắp đang bước từng bước dài đi tới.

Sau khi anh đi tới bên này, cô ta không cười nữa, cúi chào anh:
" n Sở."
n Chí Cương gật đầu với cô ta một cái, sau đó nhìn về phía bên cạnh, nói với người đang kéo cánh tay mình đi.
"Chỗ này có bão cát lớn, sao em lại đi ra làm gì? Em tìm anh có việc gì sao?" Nói xong anh đưa tay vén mấy sợi tóc bay loạn của cô.
Anh cầm lấy đôi tay mảnh khảnh trơn mịn kia, cảm nhận cảm giác mát mẻ truyền đến từ đầu ngón tay, kéo cô đi đến hướng khác.
Lưu Tuyết đang đứng tại chỗ, nhìn thấy hết nhất cử nhất động của hai người vào trong mắt.

Khi nhìn thấy n Sở đang nhìn về phía chị Chi Chi, đường nét góc cạnh rõ ràng mang theo vẻ lạnh lùng ngày xưa lại trở nên dịu dàng hơn bình thường.

Không thể tưởng tượng nổi, anh thế mà còn có một mặt bạo lực như vậy!
Mà chị Chi Chi cũng không hề sợ hãi chút nào, lại không để ý đang ở trước mặt mọi người, kéo cánh tay n Sở với vẻ vô cùng thân thiết.

Từng hành động của hai người đều trông vô cùng ân ái!
Nhưng vết thương trên người chị Chi Chi vẫn là sự thật không thể chối cãi.
Lúc này, Ngụy Minh đi đến bên cạnh Lưu Tuyết, nhìn qua theo tầm mắt cô ta.
"Em xem n Sở và vợ anh ấy hạnh phúc như thế, khi nào thì hai ta mới được như vậy."
Nghe thấy lời anh ấy nói, Lưu Tuyết thu hồi tầm mắt, nhìn về phía Ngụy Minh, cũng không có tiếp lời.

Cô ta há miệng muốn nhắc nhở anh ấy sau này ít tiếp xúc gần với n Sở đi, không muốn anh ấy bị lây nhiễm khuynh hướng bạo lực của n Sở, sợ anh ấy sẽ học theo cái xấu.
Nhưng lời nói tới bên miệng lại không biết nên sửa thế nào, chỉ có thể âm thầm ám chỉ.
"Anh có biết thật ra n Sở là người như thế nào không? Em không hy vọng anh sẽ thân thiết với anh ta."
Với một câu không đầu không đuôi của cô ta, tuy rằng Ngụy Minh cảm thấy hoang mang nhưng cũng không nghĩ nhiều, chỉ xem như cô ta thấy n Sở quá mức đơn điệu nên mới nhận xét thẳng thừng như thế.
"Yên tâm, anh không giống anh ấy."
Lưu Tuyết gật đầu, n Sở có khuynh hướng bạo lực trong lời nói, có như thế nào cũng không nói ra những lời thật lòng.
"Em còn có việc, em đi trước đây." Nói xong, cô ta vội vàng bước đi.
Ngụy Minh đơ mặt ra vì không hiểu, nhìn thấy bóng dáng cô ta đi xa, càng không hiểu người yêu mình bị cái gì.
Đi tới nơi không có ai, Trương Thúy Chi lại ôm lấy eo n Chí Cương, ngửa mặt ra, mặt dưới dán lên lồng ngực rắn chắc của anh, môi hồng răng trắng và vẻ mặt tươi cười, giọng nói còn có một chút nũng nịu:
"Em ở đây đến Tết rồi trở về cùng với anh được không?" Nói xong, cô nhìn thấy trong đôi mắt tối đen của chồng mình hiện lên một tia kinh ngạc.
Không đợi anh đáp lại, như sợ anh không đồng ý, cô lại bổ sung thêm:
"Em cam đoan, em mà ở lại thì chắc chắn sẽ không tranh cãi hay nổi điên với anh, em sẽ rất ngoan, buổi tối còn có thể làm ấm giường cho anh."
Câu nói phía sau lại hết sức mờ ám, chỉ hận không thể dùng hành động thực tế để chứng minh điều tốt khi mình ở lại.
n Chí Cương để mặc cho cô ôm, mím khóe môi lại không nói chuyện, chỉ rũ mắt, nhìn chằm chằm vào người trong lòng, không bỏ qua một chút biểu cảm nhỏ nào trên mặt cô.
Cô cần tiền thì anh cho, muốn chuyển vào trong thành phố thì anh cũng chuyển, không rõ vì sao cô còn mất công chạy đến nơi xa xôi này, lại tuyên bố sẽ ở lại.
Hàng năm nơi này có bão cát lớn thì không nói, điều kiện cũng vô cùng gian khổ, anh không tin cô có thể ở lại đây một tháng.

Cho nên trước tiên anh muốn xem sao cô lại đến đây để chịu khổ làm gì.


Nhấn để mở bình luận

Thập Niên 80 Cô Vợ Nhỏ Trùng Sinh Của Anh Chàng Thô Lỗ