Thập Niên 80 Nguyên Phối Trùng Sinh Đá Tra Nam



Cô đang ngây người thì cửa phòng bỗng bị người ta đạp.

Một giọng nói cực kỳ không kiên nhẫn vang lên bên ngoài:
"Cơm đâu rồi? Hứa Cận chị để cơm đâu rồi?"
Hứa Cận mở cửa ra, nhìn thấy Hứa Quốc Khánh đang chống nạnh đứng bên ngoài, mặt mày toát lên vẻ chán ghét.

Lúc này Hứa Quốc Khánh còn chưa tròn mười tám tuổi, mặt đầy mụn, trên khóe miệng là lông tơ, đang nhìn Hứa Cận với ánh mắt cực kỳ không kiên nhẫn.

Mà nói ra thì mặc dù hai người là chị em, nhưng thực ra lại không cùng huyết thống.

Bố cô Hứa Hồng Sinh và mẹ cô Vệ Lan kết hôn ba năm nhưng không có con, đi cần y hỏi dược khắp nơi thì nhặt được Hứa Cận bị bỏ rơi.

Lúc đó Hứa Hồng Sinh thấy là một con nhóc nên không định nuôi.

Nhưng bác gái hàng xóm nói đây là dấu hiệu tốt.

Thường nói nở hoa rồi mới kết quả, giờ bọn họ nhặt được hoa về, có khi sau này sẽ nhanh chóng kết quả, có con của mình.

Chỉ là sau hai năm nhận nuôi Hứa Cận, Vệ Lan vẫn không có thai.

Đúng lúc anh cả Hứa Căn sinh thằng con trai thứ ba, cảm thấy nhiều con quá không nuôi nổi, bèn cho con trai thứ ba là Hứa Quốc Khánh cho Hứa Hồng Sinh, người thèm con tới sắp phát điên.

Hứa Hồng Sinh vốn là kẻ trọng nam khinh nữ, lúc trước đã tốt với con nhà anh cả hơn Hứa Cận nhiều, giờ cháu thành con, lại càng yêu thích không thôi.

Từ nhỏ đến lớn, những món ngon nhất trong nhà đều phải dành cho Hứa Quốc Khánh.

Hứa Quốc Khánh bị chiều quá sinh hư, hoàn toàn không coi chị gái không cùng huyết thống là Hứa Cận ra gì.

Ngày thường nó thích thì còn gọi một tiếng chị, mà không vui thì gọi thẳng tên luôn.

Giờ gọi cả họ tên, cho thấy tâm tình Hứa Quốc Khánh đang cực kỳ khó chịu!
Bình thường giờ này Hứa Cận chẳng những đã nấu cơm xong, còn bày ra sẵn rồi.

Hôm nay thì ngược lại, bếp nồi còn lạnh ngắt.

Hứa Quốc Khánh lập tức không vui, quát lên với Hứa Cận:
"Hứa Cận, có phải mày không có tai không? Tao đang hỏi mày cơm đâu!"
Đáp lại nó là tiếng đóng sầm cửa lại.

Nếu Hứa Quốc Khánh không rụt tay lại nhanh thì đã bị kẹp rồi.

"Hứa Cận! "
Hứa Quốc Khánh đã quen với chị cả luôn ăn nói nhỏ nhẹ, cho dù hắn có nói gì cũng thỏa mãn, nay bị đối xử thô bạo thế này, hắn chịu được mới là lạ.

Thế là hắn lại giơ chân đạp cửa: "Mày đi ra cho tao! Có nghe thấy không? Ra đây! "
Hắn đạp mạnh tới mức cửa gỗ làm từ những tấm ván mỏng manh bắt đầu rung rung theo.

Hứa Hân sợ quá, lập tức ngồi dậy, nức nở nói với Hứa Cận:
"Chị cả, em sợ! "
Hứa Hồng Sinh là kẻ nóng tính, không đúng ý ông ta là sẽ đánh người ngay.

Tính cách Hứa Quốc Khánh cũng không thua kém là bao.




Nhấn để mở bình luận

Thập Niên 80 Nguyên Phối Trùng Sinh Đá Tra Nam