Thập Thò Với Thợ Săn Nhà Bên



Lúc Tô Tú Tú nhìn về phía Hứa Văn Lễ, Hàn Liệt tất nhiên không bỏ qua.
Hắn lạnh hừ một tiếng: "Hắn ta đẹp trai đến thế cơ à?”
Nói xong, hắn trực tiếp đẩy Tô Tú Tú ra: “Nếu như nàng đã quan tâm đến hắn như vậy thì lại đó với hắn đi, cứ để ta chết đi cũng được.”
Tô Tú Tú đang định nói gì đó thì nghe thấy giọng nói của Hứa Thiên ở bên ngoài.
“Mẹ, ca ca con có ở đây không? Con có việc muốn tìm huynh ấy!”
Hứa bà bà hình như giữ nàng ta lại, thì thầm cái gì đó.

Hứa Thiến kinh hãi hô lên: “Sao lại như thế được! Mẹ, con phải đi xem ca ca con một chút! Hơn nữa...”
Giọng nói của nàng ta đột nhiên thì thầm, khiến cho người ta không nghe được rõ ràng.

Sau đó, mấy tiếng bước chân dồn dập vang lên.
Sau đó Tô Tú Tú nghe thấy tiếng gõ cửa thư phòng.
Hứa Thiến đáng lẽ phải biết tình hình hiện tại của Hứa Văn Lễ rồi mới phải, sao lại còn tới gõ cửa nữa!
Tô Tú Tú còn đang suy nghĩ về vấn đề này thì thấy Hứa Văn Lễ quần áo xộc xệch, thất tha thất thểu đi ra mở cửa!
“Ai?”
Tô Tú Tú không có thời gian ngăn cản, chỉ có thể nhanh chóng đẩy Hàn Liệt một cái: “Huynh mau trốn đi!”
Nàng nói xong, cũng đi theo Hứa Văn Lễ ra tới cửa.
Cửa mở ra.
Hứa Thiến trực tiếp đẩy Tô Tú Tú ra, bước vào phòng: “Mẹ đúng thật là, đã biết ca ca ăn nhiều đồ bổ quá thì khó tiêu, thế mà còn không chuẩn bị cho ca ca trả giải nhiệt.”
Nàng ta nói thì nói như vậy, nhưng Tô Tú Tú lại phát hiện, Hứa Thiến căn bản không nhìn nàng và ca ca của nàng ta, mà chỉ nóng lòng nhìn xung quanh, giống như đang tìm kiếm ai đó.
Hàn Liệt không lừa nàng, Hứa Thiến thực sự đã hạ xuân dược với hắn, muốn nhân cơ hội gạo nấu thành cơm mà ép hắn phải thành thân với mình.
Tô Tú Tú chán nản nói: “Thiển Thiển, ca ca muội không được thoải mái, muội ra ngoài trước đi, một mình ta chăm sóc cho chàng ấy là được rồi.”
Hứa Thiến ừm một tiếng, lần đầu tiên nói chuyện dễ nghe như vậy: “Được, tẩu tẩu, vất vả cho tẩu rồi.”
Nàng ta quả quyết rời đi.
Chờ nàng ta vừa đi, Tô Tú Tú đóng cửa lại thì đã thấy Hứa Văn Lễ ngồi bịch xuống ghế từ bao giờ, đang điên cuồng xé rách quần áo, thở hổn hển.
Tô Tú Tú đau đầu, chỉ có thể rót thêm một chén nước cho hắn.
Hàn Liệt chẳng biết lúc nào đã đi ra, nằm sấp ở sau lưng nàng, hơi thở hổn hển: “Tú Tú, ta không nhịn được...”
Lúc hắn nói chuyện, Tô Tú Tú còn cảm giác được có thứ gì nóng hổi đang chọc vào hông nàng.
Thân thể Tô Tú Tú cứng ngắc, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Hứa Văn Lễ, tiếng nói khô khốc: “Nhưng mà, Hứa Văn Lễ...”
Nàng còn chưa nói dứt lời thì Hàn Liệt đã ngậm lấy vành tai của nàng: “Thế nên, Tú Tú lựa chọn Hứa Văn Lễ, trơ mắt nhìn ta chết sao?”
Một cảm giác tê dại lập tức truyền tới, Tô Tú Tú cảm thấy thân thể mình nóng rực lên rồi.
Tiểu huyệt cũng bắt đầu chảy nước.
Nàng khẽ cắn môi, cố gắng không phát ra những tiếng rên rỉ, nhưng giọng nói đã dần dần trở nên kiều mị.
“Không phải...!Nhưng mà...!Hứa Văn Lễ...!Dù sao cũng đang ở đây..”
Ánh mắt Hàn Liệt sáng lên: “Thế nên, ý Tú Tú là vì Hứa Văn Lễ ở đây nên nàng mới từ chối lời cầu hoan của ta? Giữa hai người chúng ta, nàng vẫn chọn ta đúng không?”
Hắn hỏi vô cùng ngay thẳng, khiến Tô Tú Tú không nhịn được mà da đầu tê dại.
Nàng phản bác: “Không phải...!Không phải...!Ta cũng không muốn...!Hại chết Hứa Văn Lễ...”
Lời vừa mới dứt, vành tai của nàng lập tức bị cắn một cái, Tô Tú Tú đau đến mức trực tiếp kêu lên.
Hàn Liệt vươn đầu lưỡi liếm láp vành tai nàng, giọng điệu khó chịu: “Đúng là lòng tham của nữ nhân! Ta không cho phép nàng lựa chọn mập mờ kiểu đó, nàng phải chọn ra một người.

Giữa ta và hắn, nàng chọn ai, nếu như nàng chọn hắn, ta sẽ lập tức cắn chết nàng!”


Nhấn để mở bình luận

Thập Thò Với Thợ Săn Nhà Bên