Thầy Cậu Câm Miệng Cho Tôi P2


Tùng Lâm cảm thấy Chính Hiếu dạo này càng ngày càng chơi dơ...
Biết tại sao không? Thay vì như lúc trước mỗi sáng ngủ dậy cậu đều bị Chính Hiếu thọc kẹo que vào mồm, thì bây giờ anh cho luôn vào miệng dưới của cậu mà tè ra, đủ biết thốn thế nào luôn!
Có điều cậu lại thích-_-
Tùng Lâm nhìn Chính Hiếu cười mà thấy ghét ghê gớm. Liền đè lên người Chính Hiếu chĩa hậu huyệt của mình vào miệng anh, từng dòng chất lỏng từ từ tuôn vào mồm Chính Hiếu. Mặc dù là từ hậu huyệt của cậu chảy ra nhưng anh vẫn thấy ghê ghê nước tiểu của mình nên vẫn tỏ vẻ phản kháng. Tùng Lâm thấy vậy liền cầm lấy " cây thước kẻ" của anh mà nhào nắn, lỗ hậu thì vẫn không ngừng cọ vào miệng anh.
" Hiếu à, anh có thương em không?".
" Có mà, nhưng...".
" Nhưng nhị cái gì, anh là đang thay lòng đổi dạ?".
Chính Hiếu bất lực há miệng ra mút hết chỗ nước tiểu kia vào miệng, xong lại nhanh chóng nhổ ra. Tùng Lâm nhìn cái mặt nhăn nhó của Chính Hiếu mà thấy khoan khoái cực kỳ, cũng không quên thưởng cho anh. Cậu nằm xuống dựa vào đùi anh từ từ ngậm lấy dương vật của anh vào mồm.
Chính Hiếu được tiếp sức cũng không còn thấy ghê nữa, anh thả lưỡi vào hang động của cậu càn quét hết mọi nơi lưỡi của mình đi qua. Hai người cứ thế vờn nhau, Chính Hiếu thì vẫn hùng hục như hổ trong khi Tùng Lâm đã không còn đủ sức để hầu hạ cây kẹo khổng lồ của anh nữa rồi. Chính Hiếu thấy Tùng Lâm bỏ quên nhiệm vụ đương nhiên phải trách phạt. Anh giữ chặt cặp mông đang ngọ nguậy không ngừng kia cắn một cái, sau đó liền nhanh chóng đổi tư thế đè lên người cậu, giọng ngả ngớn:" Cứ uốn éo không ngừng thế này là muốn mời gọi chồng yêu thương phải không?".
Tùng Lâm sướng đến phát nghẹn rồi mà vẫn muốn làm bộ thanh tao, liền quay mặt đi giả chết.
Chính Hiếu cười nhẹ, cúi xuống cắ nhẹ vào tai cậu rồi mút liếm, chưa gì đã làm Tùng Lâm lộ nguyên hình ngay được. Cậu cũng xấu hổ lắm chứ bộ, mà ai bảo thể lực cậu không bằng người ta, chỉ có thể biến thành con bạch tuộc cuốn chặt con mồi chờ bị làm thịt thôi.
Chính Hiếu thấy cậu chủ động đương nhiên không trêu nữa, anh lập tức đâm thẳng vào trong cậu làm Tùng Lâm kêu oái lên, sau đó là những tiếng rên rỉ to dần đều của đôi bạn trẻ hăng say nhiệt huyết.
---
Hôm nay là ngày đầu tiên đi học trở lại của Tùng Lâm và Chính Hiếu. Cậu nhìn quả tóc nhuộm lục được cắt tỉa hầm hố kia không khỏi rùng mình. So với hình tượng đàn chị của mình, quả thực đã hiểu.
" Nhìn anh có làm em muốn đẻ không?"- Chính Hiếu vuốt tóc lên tạo dáng cực kỳ hư hỏng làm Tùng Lâm tức mình sút phát vào hạ bộ anh, may mà Chính Hiếu nhanh nhẹn thu cả chân lẫn người cậu vào lòng.
" Muốn chồng mình vô sinh hay gì?".
" Vô sinh cho khỏi chọc ghẹo con gái nhà lành".
" Người chồng tốt chỉ chọc ghẹo vợ của mình thôi"- Chính Hiếu cọ cọ đũng quần vào mông của cậu.
Tùng Lâm lườm anh một cái, lại bóp bóp cậu nhỏ của anh:" Cửng lên em xem nào".
" Em phải mút nó mới lên được".
Tùng Lâm bóp mạnh một cái làm Chính Hiếu la oai oái:" Em còn bóp nữa thì lên kiểu gì hả?".
Tùng Lâm cũng thấy mình hơi vô lý, liền quỳ xuống vạch quần anh ra ngậm vào mút.
Chính Hiếu đương nhiên không chịu bỏ lỡ cơ hội, liền thúc mãnh liệt vào trong cậu. Tùng Lâm sau khi cảm thấy độ cứng vừa đủ liền nhả ra nhưng lại bị Chính Hiếu ghì chặt đầu không chịu buông, cậu cố gắng rút ra mà vẫn không được liền chuyển sang cắn. Chính Hiếu không những không si nhê mà còn như cắn phải thuốc kích dục, càng ngày càng tăng cường lực đạo cho đến khi Tùng Lâm muốn oẹ ra cũng là lúc anh bắn. Nhìn dòng tinh dịch chảy ra khỏi miệng cậu tèm lem bộ quần áo, Chính Hiếu liền cởi sạch quần áo cậu ra đâm vào.
" Anh điên à? Hôm nay là ngày đầu đi học".
" Quần áo em bẩn hết rồi. Với cả chúng nó cũng học từ lâu rồi. Còn em với anh còn cần đi học nữa?".
Tùng Lâm bị nắc phát run lên ôm lấy cổ anh quấn quít, nhưng vẫn không quên mối thù ban nãy, liền cắn mạnh vào cổ anh.
Chính Hiếu lại đâm nhanh hơn, Tùng Lâm đến thở cũng không kịp, tự rủa bản thân ngu quá đi.
Hai người làm đến tận chiều, ngồi ôm nhau cuốn quít, mãi cho đến lúc bụng cậu đói, Chính Hiếu mới đi kiếm cái nôi bế cậu vào lòng rồi đi nấu ăn.
" Anh cũng tận dụng quá rồi"- Tùng Lâm vừa nghe tiếng đồ ăn rán lên vừa bị phần dưới của Chính Hiếu nắc cho bùm bụp bùm bụp, thầm kêu ca trời đất.
" Đương nhiên, chúng ta lúc nào cũng phải yêu thương gắn kết. Trong lúc đợi thức ăn chín, thay vì đứng chờ trong vô vị sao chúng ta không dùng nó để bồi bổ tình cảm nhỉ?"- Chính Hiếu một tay sờ mông cậu một tay lại hất chảo lên, thỉnh thoảng lại cúi xuống mút lấy môi cậu một cái, không chịu từ bỏ một chút tiện nghi nào. Cho đến khi món ăn được bưng ra cũng là lúc Tùng Lâm thở hổn hển trong lòng anh rồi.
Chính Hiếu cầm chiếc thìa đựng đồ ăn đưa đến miệng cậu, lúc này cậu lại không chịu:" Để em ngủ đi, mệt lắm rồi"- gì chứ hành người ta ra bã thế này thì có đói mấy cũng gục mà thôi- Tùng Lâm ê ẩm tìm tư thế thoải mái chuẩn bị ngủ.
Chính Hiếu nhìn cậu trầm tư một lát, lại cho thức ăn vào miệng, hạ thân một lần nữa đâm vào bên trong cậu khiến cậu phải thốt lên:" Lại nữa???"- ngay lập tức trong miệng cậu toàn là thức ăn, mùi thơm của đồ ăn tan trong miệng làm cậu như tỉnh cả ngủ, lại một lần nữa vùng dậy ôm lấy cổ Chính Hiếu ngấu nghiến.
---
Mãi mới có thể bước chân được vào trường mới!- Tùng Lâm thở dài trong lòng, không biết hôm qua rốt cuộc hai người đã "đánh nhau" bao nhiêu lần nữa. Sáng nay anh còn lấy lý do gì mà phải bắn vào bên trong để tạo cảm giác chiếm hữu, Tùng Lâm sau một hồi đả thông tư tưởng thì không tiếc đống tinh dịch đấy nữa, dù sao cũng ở bên trong mình mà.
Vì lớp trẻ càng ngày càng lớn nên hai người cũng không có vấn đề về tuổi tác lắm. Tùng Lâm lần này có Chính Hiếu bầu bạn rồi cũng không phải khoác lên mình chiếc áo "người bạn thân thiện" nữa. Có trời mới biết lúc còn học ở kia cậu muốn làm "chị đại" đến nhường nào. Cậu có một mái tóc dài để xoã đến tận cằm hất sang một bên, bên còn lại cạo đi trông rất giống cái chị nhân vật trong Húng Nhại cậu yêu thích, vừa sang chảnh vừa cá tính. Nhưng lần này để thêm phần chơi trội, cậu còn nhuộm highlight phần đuôi thành màu hồng nữa, nhưng căn bản so với quả đầu xanh loét như cái rổ rau của Chính Hiếu thì có vẻ vẫn hơi kém chút đỉnh.
" Nhuộm cả đầu như anh thảo nào cũng bị đuổi học"- Tùng Lâm chống nạnh tỏ vẻ cười trên nỗi đau của người khác. Nói thế thôi chứ từ hồi cậu còn đi học bọn bạn còn đú cả tóc ánh kim còn chưa bị đuổi học thì thôi. Cũng khổ cho giáo viên, doạ mang tăng đơ đi gọt tóc mà có dám đâu, toàn con ông cháu cha. Tùng Lâm xuống xe nhìn sang Chính Hiếu bên này thở dài, mong giáo viên thời nay không cố chấp quá.
" Em đoán xem anh bị đuổi trước hay con mụ đấy nghỉ việc trước nào?"- Chính Hiếu tắt máy quay lại đánh bốp phát vào mông cậu.
" Ối"- bên cạnh bỗng có tiếng la lên, hai người quay sang thì phát hiện ra một đám con gái trang điểm diêm dúa đang đỏ mặt nhìn Chính Hiếu. Tùng Lâm quay lại nhìn, hừm, còn trăng thêm một vệt sẹo ở bên má, râu để lởm chởm, mụn vẽ trên trán không những không xấu đi trái lại còn trông đúng chất bụi bặm hơn. Tùng Lâm sút nhẹ phát vào háng anh trợn mắt:" Anh tính kiếm thêm bồ nhí phải không?".
Chính Hiếu không đau nhưng vẫn cúi người nhăn mặt lại:" Có đâu mà thêm chứ, em lại đổ thừa cho anh".
Bên tai lại có tiếng xì xào:" Anh ấy để con ranh kia đánh à?", " Xem ra con bé kia nhà giàu lắm, thuê cả dân anh chị về làm người yêu kìa", " Tao còn định cướp bồ chứ, đúng gu của tao luôn".
Chính Hiếu ôm eo Tùng Lâm thủ thỉ:" Anh ra đập bọn nó nhé, ra oai luôn".
" Anh là con trai đánh nhau với con gái không hay lắm đâu. Để em xuất chiến cho"- Tùng Lâm bóp tay bóp chân, lâu rồi chưa được đánh nhau a.
Chính Hiếu phì cười kéo tay cậu lại ôm lấy:" Em không phải con trai à?".
" Mỗi anh biết thôi"- Tùng Lâm thích chí nắn nắn ngực:" Nhìn cho rõ đi, to thế này cơ mà"- rồi sau đó quay lại phía mấy đứa nhóc kia bá cổ Chính Hiếu hô lớn:" Mấy em gái nói chuyện nghe cũng vui tai phết nha, hay bây giờ thế này đi, cả đám mấy đứa cùng lao vào đánh chị, đứa này đánh được chị gục xuống chị sẽ nhường luôn anh này cho mấy đứa, chịu không?".
" Con nhỏ này điên rồi, nó nghĩ với cái cơ thể chẳng khác gì chúng mình như thế mà đòi chấp hết á? Đúng là ngửi mùi tiền đến ngu mẹ đầu rồi"- một đứa trong đám lên tiếng.
" Ở đây có bao nhiêu người làm chứng, nó muốn nuốt lời cũng là tự mang nhục"- một đứa khác nói.
Cả đám cười với nhau kèm theo tiếng xì xào bàn tán, người xung quanh đã bắt đầu bu lại. Tùng Lâm nhìn mấy đứa vẫn đứng im thế liền biết chúng đang nghĩ gì:" Không phải tranh chấp một thằng đàn ông làm gì, thôi được rồi, nếu chúng mày thắng, đứa nào cũng đều được chị cấp cho một anh còn ngon hơn thế này nữa. Có đồng ý không?".
Lời nói của cậu như đâm vào tim đen của đám con gái, chúng lập tức nhào lên túm lấy cậu. Hứ! Đúng trò thiểu năng của bọn bánh bèo. Tùng Lâm mượn lực nhảy ra đằng sau khiến cả đám đâm sầm lại với nhau, kế đó cậu đá vào chân của một đứa làm nó ngã ra, hệ quả là con bé túm theo một hai đứa ngã cùng, kết quả cả đám lại được một phen chổng vó lên trời. Tùng Lâm đợi chúng bật dậy lần nữa rồi chọc ngoáy:" Một lũ óc lợn ngoài bôi cứt lên mặt thì cũng chỉ biết giành dật nhau mấy con cu thôi"- lời nói này làm cả đám mặt đỏ bừng lên nhưng cơn tức lại che mờ hết tất thảy, sự rụt rè vì bị cho lăn ván nhanh thế ngay lập tức tan thành mây khói mà đổi lấy ngay cơn thịnh nộ một lần nữa lao vào. Đó chính là điều cậu muốn, chơi vậy mới vui! Có một con nhóc đang lao tới cậu với vận tốc chấp nhận được, ngay lập tức bị cậu sút cho một nhát trúng bụng ngã về sau đè lấy một đứa khác, không ngừng ôm bụng thở dốc. Mấy đứa khác nhìn thấy lại bắt đầu run rẩy. Quả nhiên là con gái, Tùng Lâm tức mình lao đến phía một đứa, con bé liền dơ tay che lấy ngực. Xí, tao thèm vào mà thả dê mày, hôm nay tao sẽ dạy mày phòng thủ chỗ nào mới đúng. Cậu ép vai nó nện một nện lên mặt con bé làm nó ngã quỵ xuống đất, sau đó bổ liền một phát làm con bé liệt luôn trên đất.
" Chán òm, hoàn toàn không có chỉ số tấn công"- cậu liếc nhìn mấy đứa còn lại đều đang mếu máo quỳ dưới đất nhìn thảm cảnh xung quanh, có đứa còn ngất luôn ra đấy. Thôi thế cũng được rồi, cậu chỉ đánh cho hả cơn giận thôi. Đánh nhau với người không biết võ đã chẳng ra gì rồi nhưng biết sao được.
Đang định đi tới chỗ Chính Hiếu thì bỗng có một lon nước vất tới trước chân cậu:" Học sinh mới à, cũng khá đấy nhưng dám tác quái trước địa bàn của chị chắc mày cũng chán sống rồi hả em. Lại đây quỳ xuống liếm giày chị đi thì coi như chị không thấy chuyện gì xảy ra hết. Thế nào? Không hay là chị nhổ bãi nước bọt cho mày liếm cũng được. Mày làm chị ưng có khi còn được xách dép cho chị nữa đấy".
" Tao cá là ngày mai sẽ phải húp cháo thay cơm đấy"- Chính Hiếu lúc này đã đi tới trước che Tùng Lâm ở phía sau lạnh lùng nhìn về phía nữ sinh đe doạ. Ả ta quả đúng là có phong thái phò của mấy anh lớn, áo bó hở dú khoác hờ bộ đồng phục bên ngoài, váy ngắn cũn cỡn có thể loáng thoáng nhìn thấy quần chip bên trong, trên cổ đầy vệt xanh tím, được cái có chút nhan sắc. Cái loại không biết giữ gìn hình ảnh bản thân này không sớm thì muộn cũng bị cho chuồng gà thôi.
" Anh yêu ơi thằng này tính lớn gan với em nè"- con bé vừa nhìn thấy Chính Hiếu lại đỏ mặt nhưng nhanh chóng chuyển thành đu đưa trước mặt một nam sinh ăn mặc hầm hố. Thằng nhóc  kia ấy vậy mà cũng có chút này nọ ấy chứ, cơ mà có điều xếp ngang với Chính Hiếu thì đúng là hạ thấp chồng cậu quá thể. Quả nhiên thằng nhóc kia mở miệng ra là bao nhiêu hình tượng trôi đi hết:" Em đúng kiểu người anh thích đấy, bỏ thằng ấy đi rồi theo anh thì chỉ có tương lai xán lạn. Nhà nó không có cửa để đối đầu với nhà anh đâu".
" Mày chắc chứ?"- Chính Hiếu cười khẩy.
" Mày biết bố tao là ai không?"- thằng nhóc vất mặt về phía Chính Hiếu rồi lại nhìn Tùng Lâm nháy mắt. Ối mù mắt cậu rồi bà con ơi.
" Bốp" một phát rõ kêu đem thằng nhóc kia rơi theo một đường parobol xuống đất. Chính Hiếu ở trên phủi phủi tay ghét bỏ:" Dơ bẩn" rồi nắm tay Tùng Lâm kéo đi.
" Anh ngầu quá đi"- Tùng Lâm kéo miệng Chính Hiếu lại hôn một cái, mới hả hê ôm tay ôm lắc lư đến trường.
Tùng Lâm không biết bằng cách nào làm cho sơ yếu lý lịch của Ánh nhảy lên hẳn lớp 12, còn chuyện tại sao anh không cho Ánh tốt nghiệp luôn thì đương nhiên là vì muốn líu ríu với anh cô rồi. Tùng Lâm đương nhiên cũng không phản đối, chỉ có Ngọc Ánh sau khi biết chuyện cứ kêu ầm lên bảo cô muốn được làm người lớn. Ranh con!
Lớp hai người học là 12A, thuộc top đầu của khối, chỉ học sinh giỏi hoặc con ông cháu cha mới được ngồi vào đây. Cơ mà với nhan sắc với tạo hình của hai người, muốn không gây náo nhiệt cũng hơi khó.
" Hai bạn là học sinh mới phải không, mời vào bàn cuối dãy trong cùng"- lớp trưởng tiếp đón hai người là một cô bé có mắt kính dày cộp, tàn nhang lềnh bềnh trên má, tóc được chải thẳng gọn gàng, đang sợ mất mật đứng ở một khoảng cách chỉ cho hai người vị trí. Tùng Lâm đi qua còn không quên lườm cô nhóc làm mắt cô rơm rớm nước mắt. Trò này đúng là tuyệt cú mèo mà.
Hai người ngồi tằng tịu nhau một chút thì giáo viên đến, là một phụ nữ khoảng tầm 30, vừa nhìn thấy hai người thoáng giật mình, xong bắt đầu chào hỏi sơ qua rồi vào học luôn.
Buổi học phải gọi là cực kỳ nhàm chán nếu không có Chính Hiếu bên cạnh, anh luôn luôn bày trò cho cậu cười. Nào là thọc lét cậu, lúc lại thừa lúc mút tai cậu, hai người ngồi trong giờ có thể thoải mái chơi XO, bingo,... mà không cần lo lắng vì mấy đứa trong lớp không ngủ thì cũng mất trật tự, giáo viên thì ở trên bảng sống cuộc sống của riêng mình, cả lớp cách biệt để lại không gian cho hai đứa. Thỉnh thoảng sẽ có đứa quay lại ngó hai người nhưng sẽ bắt gặp cặp mắt sắc lạnh của Chính Hiếu doạ cho mất dép. Lớp trưởng líu ríu bảo cả lớp trật tự trái lại còn bị làm trò cười cho cả lớp. Tùng Lâm nhìn tự nhiên lại thấy tội tội, nhưng cũng không biết phải giúp kiểu gì, bèn hỏi Chính Hiếu.
" Không phải chúng ta cũng đang làm việc riêng sao?"- Chính Hiếu mỉm cười vòng qua eo Tùng Lâm, ngón tay lúc này đã thâm nhập vào bên trong lớp váy.
Tùng Lâm bị kích thích đỏ bừng mặt, gục đầu xuống bàn nghĩ ngợi lại bóp trym Chính Hiếu.
Vậy là Tùng Lâm ngay lập tức liền bị anh trừng phạt bằng hai ngón tay không ngừng ma sát bên trong huyệt động của cậu.
Giờ ra chơi, sau khi hai giáo viên đi liền có hai nam sinh lao vào đánh nhau nhanh chóng, đánh đến tụ lại cả một bầy, lôi theo cả giáo viên tới, lũ ngu ngục.
" Anh tìm cái lớp sao mà khéo, em chả được toả sáng gì cả"- Tùng Lâm nằm dựa lên người Chính Hiếu thở dài, xung quanh vẫn còn đang xôn xao chuyện vừa nãy.
" Em sớm sẽ được toả sáng nhanh thôi, tin anh đi"- Chính Hiếu ghé môi xuống hôn lấy cậu. Đúng lúc này tự nhiên có một người đi tới.
" Chào hai cậu, mình là lớp trưởng, tên là Đỗ Như An. Nếu hai cậu có gì cần giúp đỡ thì đừng ngại tới tìm mình"- cô bé có vẻ như lấy hết can đảm để nói ra. Sau khi nói xong một hồi liền khẽ gập người rồi trở lại chỗ. Hai người nhìn nhau:" Anh nghe thấy con bé nói gì chứ?"- Tùng Lâm băn khoăn.
" Nó tới làm quen".
" À".
" Mấy người tai điếc thật dễ thương"- Chính Hiếu liếm nhẹ vào tai cậu.
" Quá đáng, chẳng qua là..."- cậu còn chưa kịp nói xong lại thấy cô bé lớp trưởng quay lại:" Mấy cậu đừng học theo mấy bạn trong lớp, trường mình nghiêm cấm hẹn hò, đánh nhau, nhuộm tóc, còn phải mặc quần áo chỉn chu..."- lí nha lí nhí một hồi liền lập tức chạy biến.
Tùng Lâm mặc dù căng tai ra cũng chỉ mơ hồ nghe loáng thoáng mấy chữ, cái gì mà hẹn hò phải mặc quần áo chỉn chu thì phải. Cậu quay sang nhìn sang quần áo hai người, vì là lâu rồi không mặc đồng phục nên cậu rất có hứng thú với bộ quần áo này, huống hồ còn là của nữ giới, vô cùng mới lạ luôn. Cơ mà vì là váy đồng phục nên Chính Hiếu đối với việc này vừa thích vừa phản cảm, thích thì hẳn mọi người biết vì sao rồi, còn phản cảm đương nhiên là vì nó làm lộ phần chân của cậu. Vì vậy Tùng Lâm phá lệ được mặc váy dài hơn học sinh nữ bình thường. Loại này được sinh ra cũng cùng chung chí hướng với bạn Hiếu nhà ta:" Váy quá ngắn, không đủ thanh tao, lại vô cùng phản cảm, đặc biệt thu hút rất nhiêu thứ dơ bẩn tới gần". Nhà trường sau khi nghe qua đơn kiến nghị hùng hồn kia, được đông đảo phụ huynh và học sinh chăm ngoan ủng hộ, liền gật đầu tạo thêm một loại váy nữa chứ không phải loại bỏ phần váy kia đi. Vì đơn giản, một số giáo viên cũng thích ngắm đùi nữ sinh a.
Sau khi "váy dài" ra đời liền chia mấy bạn nữ của trường thành hai loại. Một loại tôn sùng chủ nghĩa váy ngắn, cảm thấy bọn váy dài thập phần ngớ ngẩn, nhìn như mấy con đồng nát, chả hiểu sao bọn chúng có thể mặc mấy cái loại đấy lên người. Loại còn lại đương nhiên là mấy " thánh nữ váy dài", mỗi khi nhìn thấy váy ngắn liền tránh xa, cảm thấy như đây là dịch bận cần cách ly phòng tránh.
Tùng Lâm sau khi nghe Chính Hiếu kể chuyện này liền cười đau cả bụng, nhưng trước đó cũng  là một hồi đấu tranh đòi quyền lợi. Không những thất bại thảm hại còn được bonus thêm đôi tất dài đến mắt cá chân.
Tùng Lâm cảm thấy mình thập phần kín kẽ, đến cả trời nóng bức còn phải mặc thêm lớp áo khoác mỏng cũng bị nhồi vào cũng đành chấp nhận số phận, đổi lại Chính Hiếu cũng kín mít từ đầu đến chân làm cậu đỡ được đi phần nào. Cậu còn hằn học kêu của quý của Chính Hiếu quá to, nếu để cậu phát hiện nó lồi một cục ra ngoài bị người ta nhìn thấy thì đừng có mà động vào cậu nữa, Chính Hiếu vô cùng biết điều mặc áo dài thêm một cỡ, quần cũng là loại rộng thùng thình, hiển nhiên trông sẽ không đẹp bằng lúc trước, còn có chút lôi thôi, nhưng hiệu quả là không phải bàn cãi. Toàn bộ lớp cơ bắp của anh đều biến mất, quần thì quá rộng, đứng thì áo che mất, ngồi thì căng ra thậm chí còn đủ nhét cả đầu cậu vào trong ấy chứ. Chính vì thế nên Chính Hiếu liền bắt cậu phải sờ trym anh trong giờ học, nói gì mà để test độ cương cứng xem có lộ không-_-
Hai người trùm kín chả khác gì ninja, chỉ thiếu điều mặc thêm một cái khẩu trang, ấy vậy mà vẫn có người kêu họ hẹn hò phải ăn mặc lịch sự được.
" Em vừa thấy tội cho con bé đó, giờ lại cảm thấy nó thần kinh"- cậu nhìn cô bé bằng ánh mắt thương hại.
" Công nhận"- Chính Hiếu đáp cho có lệ chứ anh cũng chả quan tâm nó nói cái gì, nghịch tay cậu thích hơn.
" Tay em có gì mà anh vuốt đến hăng say vậy? Bộ bẩn lắm sao?"- Tùng Lâm lấy làm lạ giơ bàn tay bị anh miết cho hơi ửng lên, ngó xung quanh, sạch mà nhỉ.
" Tại nó ngày nào cũng vuốt trụ anh"- Chính Hiếu cười tà mị, lúc này đã dành lấy bàn tay của cậu tỏ lại động tác của cậu tối hôm qua, đem tay cậu liếm dưới lên.
" Nhột... dừng ngay..."- Tùng Lâm rên rỉ cọ quậy đè lên người Chính Hiếu, không những không làm anh giảm tiến độ mà còn làm nó vượt ngoài tầm kiểm soát hơn.
" Chúng ta vào nhà vệ sinh đi"- Chính Hiếu đưa tay xoa nhẹ vùng kín của cậu.
" Anh im miệng".


Nhấn để mở bình luận

Thầy Cậu Câm Miệng Cho Tôi P2