Thiên Đế Bất Tử



Chẳng bao lâu, cổng trận của Tháp Nguyên Tố mở ra.


Đi vào trong, vị trí của Cổ Trình Thành được bao phủ bởi một tấm màn ánh sáng nhu hòa.


Phía trước màn ánh sáng là những bậc thang, trên mỗi bậc thang đều có lực nguyên tố mạnh mẽ bay lượn.


Bậc thang càng cao thì giới hạn của lực nguyên tố cao nhất càng cao.


Lôi đình, hỏa diễm, hàn băng,! cường độ xuất hiện của các loại năng lượng là không có quy luật, việc luyện thể trở nên vô cùng rủi ro.


Điều khiến Cổ Trình Thành kinh ngạc chính là hắn không phải người duy nhất trong Tháp Nguyên Tố, đang có không dưới hai mươi người tụ tập ở đây.


Hiển nhiên có rất nhiều tu sĩ có lòng tin vào năng lực luyện thể của mình.


Sở Vân Mặc là nam tử đẹp trai nhất Đạp Vân Tông, dung mạo thanh tú, tuy không quá nữ tính như nữ nhân nhưng vẫn có vẻ nhu nhược như thư sinh.


Cổ Trình Thành dùng tướng mạo của Sở Vân Mặc xuất hiện ở đây, ngay lập tức hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều tu sĩ, hiển nhiên bọn họ rất khó hiểu, một thư sinh yếu đuối mỏng mang như vậy sao có thể đi tới một nơi như Tháp Nguyên Tố này?

Nhìn đám tráng hán tu sĩ luyện thể có thân thể thô kệch này liền biết.


Không đúng!

Cổ Trình Thành hơi sửng sốt, lúc này trên tầng năm của Tháp Nguyên Tố có một bóng người mảnh khảnh, dĩ nhiên là một nữ tử.


Nữ tử kia đeo mạng che mặt, mặc áo dài màu xanh, tuy không lộ rõ diện mạo nhưng khí chất không nhiễm bụi trần vẫn cực kỳ xuất thần ở đây.


Có không ít tráng hán đang luyện thể đều liếc nhìn nàng ta với ánh mắt sáng trưng.


Ngoài nữ tử đó ra thì ở đây không có tu sĩ nào khác có thể leo lên tầng năm của Tháp Nguyên Tố.


Cổ Trình Thành và nữ tử đó đã trở thành hai hình ảnh đối lập độc đáo ở đây.


Nữ tử dụng tâm luyện thể, không hề để ý đến Cổ Trình Thành, Cổ Trình Thành cũng chỉ có chút kinh ngạc, sau đó ánh mắt lại sáng quắc nhìn về phía lực nguyên tố trên mỗi bậc thang.


Lúc này, hắn bước ra khỏi vòng bảo hộ, bước lên những bậc đá.


Âm!

Lôi điện xuất hiện ngay lập tức, một con Lôi Xà hung hăng bổ thẳng về phía Cổ Trình Thành.


Ngay lập tức, võ hồn Lôi Long phía sau tự động kích phát, trực tiếp hấp thụ Lôi Xà.


Hiệu quả thật kém!

"Đây là! Võ Hồn Lôi Long Cực Phách".


Có người nhịn không được mà thấp giọng nói: "Hắn chính là Sở Vân Mặc".


Sở Vân Mặc có thể chưa được coi là yêu nghiệt hàng đầu trong Đạp Vân Tông, nhưng cũng có chút danh tiếng.


"Khó trách hắn lại đẹp trai như vậy, hóa ra lại là hắn".


Không để ý tới lời nói của người khác, Cổ Trình Thành đi thẳng tới bậc đá thứ hai.


Hỏa diễm, lôi điện, hàn băng,! đủ mọi loại năng lượng lần lượt đan xen qua lại.


Lôi điện cùng hàn băng dường như đều bị võ hồn hấp thụ một phần, những năng lượng còn lại trợ giúp hắn không nhiều.


Hỏa diễm khiến hắn đau đớn khôn tả, sau sự thiêu đốt đầy đau đớn, xiềng xích năng lượng cũng được thả lỏng.


Nó có hiệu quả nhưng vẫn chưa đủ.


Lúc này, Cổ Trình Thành đã bước lên bậc thứ ba.


Mười lăm phút sau, Cổ Trình Thành đã đi thẳng lên bậc năm.


Bước đến đây thì hắn cuối cùng cũng cảm nhận được đủ áp lực, năng lượng dâng trào khiến hắn vô cùng hưng phấn.


Chỉ cần tìm được phương pháp đột phá, thì với tư chất cùng khả năng hồi phục siêu cường của mình, việc ngưng tụ mạch Võ Cực trước cương thể cũng không thành vấn đề.


Nữ tử không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc khi nhìn thấy Cổ Trình Thành đột nhiên xuất hiện bên cạnh mình, nàng ta biết rõ lực nguyên tố ở bậc thứ năm trong Tháp Nguyên Tố đáng sợ đến mức nào.


Ánh mắt nàng ta nhìn thẳng vào Cổ Trình Thành rồi ngay lập tức sửng sốt, lúc này máu trên người Cổ Trình Thành đã thấm ướt ra ngoài y phục.


Xét về thành tựu luyện thể, Cổ Trình Thành kém hơn rất nhiều người ở đây, sở dĩ hắn dám đặt chân lên bậc thứ năm của Tháp Nguyên Tố là vì huyết mạch gần như bất tử của hắn.


Nhưng nỗi đau cắt da xé thịt vẫn khiến cho hắn đau thấu tâm can.


"Người này thoạt nhìn tuấn dật thanh tú, không ngờ lại điên cuồng tu luyện đến như vậy".


Nữ tử thầm lẩm bẩm.


Cổ Trình Thành không để ý tới ánh mắt của nàng ta, trong đôi mắt hắn lúc này đang tràn ngập năng lượng, càng lúc càng dâng lên cuồn cuộn.


"Vẫn thiếu một chút!"

Cổ Trình Thành nghiến răng tu luyện trong sự đau đớn như bị lăng trì, máu thịt không ngừng tái sinh.


Nhưng xiềng xích vẫn chưa được mở ra.


Cố nén nỗi đau đớn sợ hãi, Cổ Trình Thành bước lên bậc thứ sáu.


Âm!

Lực nguyên tố đột nhiên trở nên mạnh mẽ hơn, Cổ Trình Thành nhịn không được mà phải kêu lên một tiếng thống khổ.


Hàm răng hắn nghiến chặt, hai tay siết lại.


“Ta có năng lực hồi phục mạnh mẽ như vậy, lại có vốn liếng rèn luyện thể chất đặc biệt, vì đau đớn làm sao có thể ngừng tiến về phía trước.


"Chịu đựng được những gì ma người khác không thể chịu đựng, làm được những chuyện mà người khác không thể làm, chỉ có như thế thì mình mới có thể mạnh mẽ hơn kẻ khác!”

Thầm tự nhủ, Cổ Trình Thành chậm rãi nhắm mắt lại.


Y phục cùng pháp khí trên người hắn không ngừng bị phá, ở một số chỗ còn lộ ra xương trắng, trông vô cùng khủng khiếp.




Nhấn để mở bình luận

Thiên Đế Bất Tử