Thiên Mệnh Chí Tôn


Ánh mắt dõi theo bóng lưng rời đi của cô gái có chút gì đó khác lạ.

"Nhị Nha, con nhìn cái gì đấy?"

Cô Mai nhìn con gái ngơ ngẩn thì hỏi.

"Hả? Con không nhìn gì cả!"

Nhị Nha mím môi lắc đầu nói.

Cô Mai lúc còn trẻ cũng được coi là một cao thủ tình trường nổi danh khắp mười dặm tám thôn,

sao lại không biết tâm tư con gái mình cho được.

Cũng đúng, Tiểu Khiêm không chỉ bề ngoài tuấn tú lịch sự.

Còn có năng lực, đối xử với người khác cũng rất tốt.

Đích thực không có cô gái nào có thể chống cự lại sức hút của một người đàn ông như vậy.

Trái tim rung động là chuyện không thể tránh được.

Thế nhưng, cô Mai thở dài nói rằng:

"Nhị Nha, mẹ khuyên con một câu, con với anh Trần Khiêm không có khả năng bên nhau."

Nhị Nha muốn nói rằng nào có chuyện giống như mẹ nói.

Nhưng nhìn đến vẻ kiên quyết trên gương mặt mẹ mình, cô lập tức nói: "Vì sao chứ? Anh Trần Khiêm đâu có bạn gái!

"Sao lại không có, chỉ là bạn gái anh Trần Khiêm của con xảy ra chuyện mà thôi, cụ thể là chuyện gì mẹ cũng không biết. Dù sao trước kia anh Trần Khiêm của con là một nhân vật lớn vô cùng tài giỏi, hơn nữa cậu ấy cũng rất yêu bạn gái của mình, là mẹ không muốn nhìn thấy con phải chịu đau khổ mới nói như vậy!"

Cô Mai nói. Mà Nhị Nha nghe vậy, trên mặt thoáng hiện nét cô đơn, cô ấy không nói thêm điều gì, chỉ quay người đi mất.

Lại nói đến Trần Khiêm, chuyến đi này của anh phải đi lấy một món đồ.

Nửa năm qua, Trần Khiêm vẫn luôn đi theo bên người bác Tần.

Cả ngày đều tảm nước thuốc rồi rèn luyện thể chất, tiến hành các loại học tập và huấn luyện.

Hơn nữa Trần Khiêm cũng được bác Tần cử đi giải quyết một số nhiệm vụ.

Bởi vậy tuy rằng ngắn ngủi trong nửa năm, thế nhưng Trần Khiêm đã có sự thay đổi vô cùng lớn.

Ngay cả chuyện chuyển đi cũng vậy.

Để tiện cho việc huấn luyện ở trên núi của Trần Khiêm nên bác Tân mới dời nhà đến trấn nhỏ.

Còn cô Mai, bởi không có người thân nào ở trong thôn cho nên bà ấy mới dùng tiền dưỡng lão lúc trước Trần Khiêm đưa cho bác Tần để mở một nông trại.

Bình thường đều là do cô Mai lo liệu.

Mà nửa năm này, bản lĩnh ngày càng tăng, Trần Khiêm cũng vô số lần muốn quay về thăm cha mẹ, chị gái và bạn bè của mình.

Thế nhưng, dù bây giờ Mạc Trưởng Không muốn giết Trần Khiêm cũng không phải là chuyện dễ dàng, thậm chí phải nói là khó như lên trời.

Nhưng dù sao Trần Khiêm cũng chỉ có chút sức lực nhỏ bé, một người cô đơn, chống lại một hệ thống khổng lồ như nhà họ Mạc vẫn không đủ khả năng.

Bởi vậy Trần Khiêm vẫn luôn chịu đựng.

Chuyện quan trọng nhất hiện giờ là phải tăng cao thực lực của bản thân mình.

Về phía bác Tần, ngoại trừ ba tháng đầu còn tỉ mỉ dạy bảo cho Trần Khiêm ra thì lúc sau đa số thời gian ông đều ở bên ngoài, Trần Khiêm tự mình luyện tập.


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn