Thiên Mệnh Chí Tôn


“Chuyện gì?”

“He he, nghe này, chuyện em sắp nói đây có thể sẽ khiến thầy chấn động đấy, đừng có trách em không nhắc trước cho thầy nhé, cùng đừng có kích động rồi chết đấy!"

“Đó chính là... chị của em muốn tìm một người đến ở rể, mà em nghĩ tới nghĩ lui, người thích hợp nhất chính là thầy!”

“Cái gì?” Mắt Trần Khiêm trợn lớn, đứng lên: “Thầy? Ở rể?”

“Ha ha ha, ngạc nhiên không? Vừa nãy chị em đã nhìn rồi, chị ấy đồng ý!”

Úc Kim Hương thấy biểu cảm ngạc nhiên của Trần Khiêm, tưởng rằng Trần Khiêm phấn khích nên đơ ra, lúc. này vui vẻ nói.

“Chị của em xinh đẹp như vậy, chắc chắn rất nhiều người theo đuổi, tìm người ở rể làm gì chứ?”

Trân Khiêm bất lực nói. “Ôi, chuyện này mà nói thì dài lắm!” Úc Kim Hương thở dài.

Tóm lại, nói đến chuyện này thì từ lúc Trần Khiêm cứu cô ta, Úc Kim Hương về nhà đã bị khiển trách.

Dạo này, tâm trạng của Úc Kim Hương rất không tốt.

Sự hèn nhát của Trần Khiêm hôm nay làm cho cả lớp không được học chỉ khiến tâm trạng của Úc Kim Hương khó chịu một chút thôi, chủ yếu là vì chuyện của chị.

Tình cảm của Úc Kim Hương với chị gái vô cùng thân thiết.

Nhưng lần này, sau khi Úc Kim Phi về nước lại gặp phải vấn đề tình cảm, làm cho cô ta ngày nào cũng rầu rĩ không vui như biến thành một người khác vậy, thậm chí còn từng nghĩ đến chuyện tự sát.

Khiến cho Úc Kim Hương vô cùng lo lắng. Trước đây Úc Kim Phi du học ở nước M, lúc đó cô ta nói có một người bạn trai, đã quen nhau rất nhiều năm rồi.

Nhưng hóa ra tên khốn đó đã có hôn ước rồi.

Chị nhắc đến chuyện kết hôn thì anh ta do dự không quyết.

Úc Kim Phi nghĩ không thông, tức giận nên đã trở về Thiên Thành.

Hơn nữa, Úc Kim Phi tức giận nói với tên khốn đó một câu:

“Anh chọn tôi mà lại cứ chần chừ như vậy, được, chẳng phải anh tự đánh giá mình cao lắm sao, vậy tôi sẽ tìm một người nhu nhược nhất, vô dụng nhất thế giới này để làm chồng mình! Tôi sẽ khiến anh hối hận cả đời!”

Úc Kim Phi nói xong câu này thì về nước.

Bảo Úc Kim Hương tìm giúp mình.

Điều quan trọng hàng đầu, đó là người này có thể nhu nhược, có thể vô dụng, nhưng nhất định phải hiền lành.

Úc Kim Hương tìm rất lâu.

Cuối cùng hôm nay, sau khi bị ba khiển trách xong.

Cô ta vui vẻ phấn khởi nói với chị gái đang ngồi trên bệ cửa sổ: “Chị, kiểu người mà chị muốn tìm, em đã tìm được cho chị rồi!”

“Ai?

Úc Kim Phi hỏi,

“Là một giáo viên mới đến của bọn em, bọn em đều gọi là ông thầy hèn nhát. Tất nhiên cũng là người hôm nay đã cứu em, thật sự rất hiền lành! Nhưng mà trông cũng khá ổn, hay là sau khi thầy ấy tan làm, em giúp chị hẹn thầy ấy ra để gặp mặt nhé? Nếu được thì có thể kết hôn với thầy ấy, sau đó chọc cho tên khốn kia tức chết đi. Dù sao thì, có thể nói là ông thầy này của bọn em chẳng có chút ưu thế nào cả, ha ha!”

Úc Kim Hương nói.

“Vậy... được thôi, tối nay em hẹn anh ta ra đi, chị gặp. anh ta. Nếu được thì kí hợp đồng, giả làm vợ chồng một năm. Sau này chị sẽ trả đủ thù lao cho anh ta, để anh ta cả đời này không cần lo nghĩ gì nữa!”

Úc Kim Phi nói.

“Bingo, không thành vấn đề, xem em..."


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn