Thiên Mệnh Chí Tôn


Lúc này tất cả người bên dưới đều đứng dậy theo. dõi trận đấu.

Takena Ichito sau khi thực hiện một nghỉ lễ của võ sĩ liền vọt tới chỗ Trân Khiêm.

Bịch!

Một cú tung người trên không, với ý định nhấc chân đạp thẳng vào ngực Trần Khiêm.

Tốc độ cực nhanh.

Hăn ta đã nhanh rồi, nhưng Trần Khiêm còn nhanh hơn.

Anh lập tức tung chân đá trúng đùi phải của hắn ta.

Một âm thanh chát chúa vang lên, đã thấy Takena Ichito quỳ rạp trên mặt đất.

Vẻ mặt thể hiện sự đau đớn.

"Sao cơ?"

Tất cả mọi người đều vô cùng ngạc nhiên.

Thẩm Lam thấy Trần Khiêm tiến lên sàn đấu, đã lo lắng muốn chết, thực lực của võ sĩ nước Oa vô cùng mạnh mẽ, Tiểu Khiêm thì tay chân gầy như que củi thế kia, sao có thể là đối thủ của bọn họ được.

Chị Lam tính cách hiền lành, ngày thường một con thỏ trắng bị thương thôi cô ấy cũng đã cảm thấy đau lòng không dứt rồi.

Huống chỉ bây giờ lại là chồng của mình.

Ngẫm lại kết cục thảm thiết của cậu Lôi kia, Thẩm Lam không ngừng sốt ruột.

Nhưng không ngờ, Tiểu Khiêm lại tuyệt như vậy. “Úi chà, thầy thật giỏi quá đi thôi!" Úc Kim Hương phấn khởi vỗ tay.

Ngược lại, trong lòng Úc Kim Phi lại càng thêm rối rắm.

Takena Ichito nổi giận, hắn ta đã nhận ra kẻ trước mắt này không phải là phường đầu đường xó chợ.

Lúc này, cổ tay hắn ta chấn động, đột nhiên trước ngực hắn ta lóe lên một quả cầu trắng xóa.

Trần Khiêm thuận thế nghiêng người né tránh.

Thế nhưng một chân của Takeno Ichito đã phi đến trước mặt Trần Khiêm rồi.

"Rầm!" Sau đó, mọi người đứng dưới chợt thấy Trần Khiêm nhẹ nhàng vẩy tay một cái, Takena Ichito bay thẳng ra ngoài, rồi đáp xuống đập nát hết bàn ghế trên sân khấu.

Bên dưới, đôi mắt của Takena Miko nheo lại dè chừng. Người này quá mạnh! Ichito vốn không phải là đối thủ của anh ta.

Nhưng Takeno Ichito trước giờ chưa từng chưa dưới †ay một kẻ nào, hẳn ta không cam lòng.

Hắn ta không còn quan tâm đến gì khác, ánh sáng trắng lại lóe lên, một cây đao nước Oa đã nằm gọn trong tay.

"Thằng ngu!"

Hắn ta nổi giận gầm lên một tiếng, vươn tay bổ thẳng về phía Trần Khiêm.

Trần Khiêm vẫn ung dung chắp hai tay sau lưng, dưới chân vừa hay có một đoạn chân ghế bị gãy.

Anh lập tức nhẹ đẩy ngón chân, sau đó thoáng tăng thêm sức lực.

VútI

Một âm thanh nhỏ bé vang lên, đoạn chân ghế xé tan không khí, xẹt qua mặt bên của Takena Ichito.


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn