Thiên Mệnh Chí Tôn


Lúc này, mấy cao thủ bên cạnh Mạc Trường Không đều nhìn mặt nhau.

Không khỏi lùi về sau một bước.

Chắc chắn danh tiếng của Hồn Điện đã không còn xa lạ với bất kỳ gia tộc ẩn dật nào, trong mấy gia tộc ẩn dật lớn ở Hoa Hạ, có một gia tộc ẩn dật khá hưng thịnh, bị người bên Hồn Điện diệt sạch trong vòng một đêm.

Chắc chắn khi giết người, người bền Hồn Điện sẽ để lại dấu vết, bảo người khác tới Hồn Điện báo thù, nhưng ai dám chứ?

Nên nghe thấy hai chữ Hồn Điện này.

Cho dù là Mạc Trường Không cũng không khỏi có chút sợ hãi.

“Không ngờ Trần Điểm Thương nhà họ Trần mất tích mấy mươi năm, lại là điện chủ của Hồn Điện, Mạc. Trường Không tôi thật sự không biết chuyện này... nhưng tới bây giờ, tôi cũng xem như hiểu rõ một số chuyện rồi..."

Mạc Trường Không nói. “Gậu hiểu rõ chuyện gì thế?”

“Nửa năm trước, con trai thứ ba của tôi là Mạc Kiếm bị cao thủ thần bí bắt đi ở Kim Lăng, đến tận bây giờ vẫn không có tin tức gì. Đó là một chuyện, còn chuyện nữa, lần này nhà họ Mạc của tôi bị tàn sát thảm thiết như vậy. Thiết nghĩ tất cả những chuyện này đều do ông làm: nhỉ?”

Hai mắt Mạc Trường Không đỏ như máu, trong mắt đều là thù hận.

“Khốn khiếp!!!"

Bốp bốp!!

Trần Điểm Thương nổi giận, thân hình còn chưa động, mà mặt Mạc Trường Không đã ăn trọn hai bạt tai rồi.

Hoàn toàn không có sức để đánh trả.

“Trần Điểm Thương tôi tung hoành một đời, con trai thứ ba gì đó của cậu và mấy người nào đó trong tộc của cậu chỉ là chuột nhắt trong lũ chuột nhắt mà thôi, Trần Điểm Thương tôi cần phải tốn tâm tư đối phó với mấy loại rác rưởi như các cậu à? Thật hèn mại!”

Mạc Trường Không ôm mặt, không dám tin.

Lúc này, Trần Cận Đông và mấy người trong gia tộc nhà họ Trần đều vui vẻ lạ thường.

“Ba, không ngờ ba lại có thế lực mạnh như vậy! Đúng rồi, người diệt nhà họ Mạc không phải do người của chúng ta làm ạ?”

Thấy ba mình ở đây, Trần Cận Đông bỗng có một sức mạnh vô hạn.

Ông lập tức ngồi cạnh ba mình hỏi.

“Haiz, nói sao nhỉ, không phải là ba làm, nhưng quả thật là do người nhà họ Trần chúng ta làm. Chỉ là từ hai mươi năm trước, nhà họ Mạc này đã sớm nảy sinh ý định chiếm đoạt nhà họ Trần rồi, nhiều năm qua, bọn họ đã thực hiện rất nhiều mưu mô thâm độc trong bóng tối. Nhắc đến chuyện này, nếu không phải chú ý đến vai vế, ba đã sớm tiêu diệt bọn họ rồi, bọn khốn này không khác gì giặc cướp, tàn sát nhà họ Mộ Dung rồi còn chưa biết thế nào là đủ.”

Trần Điểm Thương tức giận nói.

Những lời này đã làm gò má Mạc Trường Không co. giật.

“Hả? Thật sự do người nhà họ Trân chúng ta làm sao?

Nhưng ngoài ba ra, còn ai có bản lĩnh chống đối nhà họ Mạc đến thế?”

Trần Cận Đông ngạc nhiên nói.

“Đúng đó ông nội, ông lợi hại như vậy, tại sao không xuất hiện sớm chứ? Như vậy, nhà họ Trần chúng ta sẽ không gặp tai họa như ngày hôm nay rồi, chúng ta phải giết sạch mấy người này, không chừa lại người nào hết!”

Trần Hiểu nói.

“Ha ha, không ngờ cháu gái ông lại có tính khí hơn thằng cháu nhu nhược của ông, điều này càng làm ông thích cháu hơn đó!”

Trần Điểm Thương vui vẻ cười lớn.

“Quả thật ông nội không ra mặt là có chuyện khó nói, nhưng cháu gái ngoan, nếu cháu muốn đối phó với lũ chuột nhắt này thì hoàn toàn không cần ông nội ra tay đâu, người đâu..."

Trần Điểm Thương hỏi:

“Cậu mau đi xem thử thiếu điện chủ đã quay về chưa?”


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn