Thiên Mệnh Chí Tôn


Bịch!

Mạc Thương Long dùng hết sức đánh vào ngực Trần Khiêm.

VùiI

Nhưng đột nhiên, một sức mạnh kì lạ thu kình khí của lão.

Cho dù lão có tăng thêm sức mạnh thế nào.

Thì cũng giống như cú đấm của đứa trẻ mới sinh đánh vào dãy núi Himalaya vậy.

Bật thẳng lão ra ngoài.

Ngã mạnh xuống đất, cánh tay trái của Mạc Thương Long đau đớn như sắp gãy.

“Đây... Sao có thể thế này chứ?”

Hai mắt lão mở lớn, ngồi liệt dưới đất.

Vẻ mặt khó mà tin được.

Mới mười ngày.

Mặc dù mười ngày trước, Mạc Thương Long đấu với Trần Khiêm rồi bị tên nhóc này dùng kiếm pháp kì lạ đánh cho vô cùng nhếch nhác.

Nhưng Mạc Thương Long chỉ cần phản ứng thêm một chút thì có thể giết Trần Khiêm dễ như trở bàn tay. Lão rất rõ sự thật này.

Lão tin là tự Trần Khiêm cũng rõ, chẳng qua cậu ta chỉ đánh lén nên mới thắng được.

Cho nên Mạc Thương Long mới chọn ở đây đợi anh mười ngày. Cậu ta ra rồi thì mình sẽ tự tay giết chết, sau đó mới uy hiếp Trần Điểm Thương, lúc Trần Điểm Thương nói ra bí mật của cổ mộ rồi thì mình sẽ ném xác. của Trần Khiêm tới trước mặt ông ta.

Thậm chí Mạc Thương Long còn tưởng tượng ra được biểu cảm tuyệt vọng của Trần Điểm Thương.

Ha ha ha! Như vậy, bí mật thần kì trong cổ mộ này chỉ có Mạc Thương Long biết, chỉ có Mạc Thương Long biết mà thôi.

Quả thực kế hoạch này không thể đơn giản hơn, nhưng... Mình lại không phải là đối thủ của Trần Khiêm?

“Ông còn muốn giết tôi?” Trần Khiêm lạnh lùng cười.

“Vô lý, sao cậu có thể làm được trong thời gian ngắn như vậy? Sao tu vi của cậu lại lớn mạnh đến thế?”

Mạc Thương Long ngạc nhiên.

“Tôi có chút may mắn!” Trần Khiêm nói.

“Là bí mật trong cổ mộ sao? Nó lại có thể khiến người ta mạnh đến vậy à?”

Mạc Thương Long đờ đẫn.

Nhưng ngay sau đó, ánh mắt lão đột nhiên khựng lại, nắm một nắm cát ném về phía mặt Trần Khiêm.


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn