Thiên Mệnh Chí Tôn


"Tiếng than dậy khắp đất trời, nhà cửa tiêu điều xơ xác. Chuyện này, chuyện này..."

Môi Minh Tả Đường run run, mồ hôi lạnh lớn chừng hạt đậu từ trên trán lão ta ròng ròng chảy xuống: "Sao có chuyện này được?"

"Trần Khiêm đã chết, nhà họ Minh vẫn còn đứng vững chưa đổ, đây là cơ hội đổi vận của nhà họ Minh chúng ta, sao lại thành xơ xác cả nhà được?”

Minh Tả Đường khó có thể tin, lão ta cầm tờ giấy võ mạnh xuống bàn.

Không biết vì sao, lúc này lão ta đã không còn một chút tâm trạng vui vẻ nào nữa, chỉ còn lại sự bất an nằm sâu trong đáy lòng.

"Mau đi hỏi Gia Khánh, chỗ nó đã xử lí đến đâu rồi, tại sao đến giờ vẫn chưa thấy trở lại!"

Minh Tả Đường nói.

Nhưng lúc này, một vệt khói độc xanh biếc đột nhiên xuất hiện trước mắt tất cả.

Người đệ tử tuổi còn trẻ đang định gọi điện thoại là người ngã xuống đầu tiên, miệng sùi bọt mép.

"Có chuyện gì xảy ra?"

Mọi người kinh ngạc.

Sau đó càng ngày càng có nhiều người ngã xuống.

Minh Tả Đường hoảng hốt đến đỉnh điểm: "Đây chính là sương độc nghìn năm!"

Sau đó, người nhà họ Minh đều trợn to hai mắt, họ nhìn thấy một cái bình đựng khí xanh nổ tung ngay giữa sảnh lớn nhà họ Minh.

Trần Khiêm, xuất hiện trong sảnh...

Nhà họ Minh, tiếng kêu than dậy đất trời!

Ban đêm.

Nhà họ Dương, một góc tại nơi ở của Trần Khiêm.

Cổ Vũ Tiêu ngủ đến lúc tự tỉnh.

Cô ấy chậm rãi mở mắt, nhìn thấy Trần Khiêm đang ngồi trong một góc phòng uống trà.

Anh ta trông gầy yếu như vậy, thế nhưng lại khiến người ta cảm nhận được một cảm giác an toàn.

"Lại là anh cứu tôi!" "Không phải tôi thì ai nữa!" Trần Khiêm cười khổ.

"Tôi không muốn thiếu nợ anh, cũng không muốn thiếu nợ bất kì ail"

Cổ Vũ Tiêu ngồi dậy từ trên giường, khuôn mặt trắng noãn, tựa hồ cứ nhìn thấy Trần Khiêm là mặt cô ta lại đột nhiên ửng đỏ.

"Nói đi, anh muốn tôi làm gì, Cổ Vũ Tiêu liều mạng cũng phải làm cho bằng được từ nay về sau, hai người chúng ta không ai nợ ai cải"

Cổ Vũ Tiêu nói.

Lời nói của ông Quỷ có ảnh hưởng rất lớn đối với Cổ Vũ Tiêu, ông ta nói cô ấy thích người trước mắt, nhưng anh không yêu cô ấy.

Cổ Vũ Tiêu là một người cứng rắn, chắc chắn cô ấy sẽ không để chuyện đó xảy ra.

Nhưng mình lại không có năng lực giết Trần Khiêm. Thậm chí, ngay thời khắc Trần Khiêm hôn lên đôi môi cô ấy, trong tim cô ấy đã dâng lên một cảm xúc khác lạ.

"Thật sao? Nếu tôi nói muốn cô làm vợ tôi cô cũng đồng ý?"

Trần Khiêm trêu ghẹo nói.


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn