Thiên Mệnh Chí Tôn


“Thật ra nhà họ Vân chúng tôi luôn có một giao dịch bí mật với Thiếu Thánh chủ trong Thánh giáo.”

“Giao dịch gì thế?”

“Đó là hằng năm chúng tôi phải tìm cho Thiếu Thánh chủ mười mấy cô gái xinh đẹp, trong đó cũng có mấy người thuộc nhà họ Vân chúng tôi.”

Vân Phi nói.

“Cái gì? Chuyện này là thật hay giả vậy?”

“Còn có thể giả à? Ba tôi đã nói với tôi, trong cuộc tìm kiếm gái đẹp lần này, vốn có một người là tôi, nhưng không ngờ ba tháng trước, có một cô gái xinh đẹp nhà họ Phương gì đó tới đây, ha ha, ba tôi vì bảo vệ tôi mà bán cô ta đi rồi."

Vân Phi nói.

“Chuyện này... quả thật rất khó tin, không ngờ Thiếu Thánh chủ lại là hạng người đó!”

“Đúng vậy, tôi vốn tưởng rằng Thiếu Thánh chủ là người thuần khiết, nhưng không ngờ anh ta lại độc ác như thế. Đây đúng là một bí mật lớn, một khi truyền ra ngoài, anh ta sế tiêu đời, người trong đảo Mạch kiêng ky chuyện này nhất!”

“Hôm nay tôi rất vui, thật ra chuyện này không tính là bí mật gì trong mắt nhà họ Vân chúng tôi và một số ít người ở đảo Mạch này.”

Vân Phi nói.

“Thật ra mấy năm trước, em cũng nghe phong phanh một ít rồi, quả thật cũng không thể xem là chuyện bí mật gì:

Một cô gái khác cũng lên tiếng.

“Nhưng vẫn còn một chuyện mà các cô không biết, ba tôi đã che giấu cả gia tộc, chỉ có mình tôi là nhìn thấy thôi.”

Vân Phỉ lại nói nhỏ.

Đồng thời, còn có chút đau lòng. “Chị họ, mấy chị đang nói chuyện gì thế?”

Đúng lúc này, Vân Tỉnh và mấy người nam mới đứng ngoài cửa cùng tiến vào trong, rồi ngồi xuống cười nói.

Đồng thời, Vân Tỉnh còn vẫy tay chào Trần Khiêm.

“Tinh Nhi, cô mau ngồi xuống đi, đừng xen vào nữa, chị Phỉ đang kể bí mật cho chúng tôi nghe đó.”

“Bí mật gì thế?”

“Đó là chiều nay đã xảy ra một chuyện, chính là Vân Lãng, đứa em trai vô dụng của tôi đã xảy ra chuyện, hơn nữa mọi người biết Mạc đại sư chứ?”

Vân Phỉ nói.

“Tất nhiên là biết rồi!”

“Mạc đại sư và em trai tôi được người khác khiêng về, bọn họ đi vào từ cửa sau, đúng lúc tôi lại đang định chạy ra ngoài chơi từ cửa sau nên bắt gặp được.”

Người nhà họ Vân đều biết, mối quan hệ bất hòa giữa Vân Phỉ và Vân Lãng.

Bởi vì Vân Lãng là con trai độc nhất, nên Vân Lâm rất yêu thương anh ta mà lạnh nhạt với Vân Phi.

“Ôi mẹ ơi, sao Vân Lãng lại bị thương thế, hơn nữa tụi em đều chứng kiến thân thủ của Mạc đại sư rồi, ở đảo Mạch này, ai có thể đối phó lại ông ta chứ?”

Mọi người đều cảm thấy khó tin, ngay cả mấy nam thanh niên cũng mang vẻ mặt kinh hãi.

“Tôi cũng không biết nữa, chỉ nghe ba tôi nói chuyện với mấy tên thuộc hạ, hình như có nhắc đến cậu Trần, mà lai lịch của cậu Trần kia có vẻ cũng rất lớn.”

Vân Phỉ nói nhỏ.


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn