Thiên Mệnh Chí Tôn


“Nói thật, lúc đó anh ta ôm chị, chị cũng thấy hơi cảm động, thậm chí còn nghĩ, cô gái mà anh ta yêu phải hạnh phúc bao nhiêu khi có một người nhớ cô ấy da diết như vậy!”

Trong đôi mắt xinh đẹp của Tô Sở Sở lóe lên vẻ hâm mộ.

“Haiz, được rồi được rồi, chị cũng đừng đắm chìm trong đó nữa, lãng phí tỉnh thần nghĩ những thứ vô ích. Nếu như anh ta yêu chị, em còn có hứng thú muốn biết, nhưng mà bây giờ thì chỉ bằng nghĩ đến bữa tiệc ngày mai cậu Thẩm mời đi. Có người nói, Liễu Thành, thậm chí rất nhiều nhân vật lớn ở phía Nam đều sẽ đến tham gia, hơn nữa còn mời một vị khách quý cực kỳ bí ẩn đến nữa!”

Tô Nhiên Nhiên nói.

“Vậy em đi đi, chị không đi đâu!”

Tô Sở Sở kiên quyết từ chối.

“Hả? Chị không đi? Cậu Thẩm cố ý mời chị mà? Hơn nữa cậu Thẩm theo đuổi chị lâu như vậy, em nghe bạn

cậu Thẩm nói, ngày mai anh ta còn muốn tỏ tình với chị lần nữa mà?"

“Chị biết mục đích của anh ta cho nên mới không đi, chị đã nói cho anh ta biết chị có người trong lòng rồi mà anh ta vẫn còn cố tình dây dưa. Chị không có cảm giác gì với anh ta, hơn nữa chị cũng biết anh ta cố gắng theo đuổi chị như thế là vì muốn đạt được điều gì. Trực giác của con gái rất chuẩn, anh ta quá xem thường phái nữ!”

Tô Sở Sở lắc đầu.

“Nhưng mà chị nói chị có người mình thích, anh ta vân không tin, trừ khi chị tìm được một người thật sau đó đứng trước mặt anh ta cho anh ta thấy, thế thì anh ta mới hết hy vọng! Nếu như chỉ tìm cớ như vậy không phải là cách đâu!”

“Chị hiểu ý em nói, nhưng mà tìm ở đâu đây? Chị cũng đâu thể tùy tiện tìm một người được đúng không?”

Tô Sở Sở bất đắc dĩ lắc đầu. Còn Tô Nhiên Nhiên cũng buồn bực thở dài.

Cô ta bước đến cửa sổ, rầu rĩ nhìn ra bên ngoài, cô †a cũng muốn san sẻ buồn phiền với chị mi.

Nhưng lúc này, mắt cô ta sáng lên.

Sau đó cô ta vui vẻ nói: “Ha ha, chị, em có cách rồi, nói chính xác là đã chọn được người thích hợp rồi!”

Cô ta phấn khích nói. “Chọn ai?”

“Chị nhìn đi, tên ăn mày đó lại chạy đến trước cửa nhà mình, khác gì dâng đến tận cửa!”

Tô Sở Sở đi tới nhìn thì thấy đúng thật.

“Sao anh ta lại tới? Nhưng mà chị vẫn chưa hiểu ý em, người ta đã có người trong lòng, sao lại lợi dụng tình cảm của anh ta như vậy? Để anh ta giả làm bạn trai chị, chắc chắn không được!”

Tô Sở Sở lắc đầu.

“Hừ, giả làm bạn trai chị của em, anh ta chưa đủ tư cách đâu. Thế này đi, cứ giao chuyện này cho em, sau đó ngày mai chúng ta đến dự tiệc như bình thường là được. Em đảm bảo, kế hoạch của cậu Thẩm kia không thực hiện được đâu, hơn nữa chị cũng ăn nói được với cha mẹt”

Nhìn vẻ tỉnh quái của em gái, Tô Sở Sở không thể làm gì khác hơn là nửa tin nửa ngờ gật đầu.

Tô Nhiên Nhiên cũng vội vàng chạy xuống lầu.

“Tên ăn mày!”

Cô ta gọi Trần Khiêm.


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn