Thiên Mệnh Chí Tôn


Giọng nói rất lớn của một cô gái vang lên, giống như đang đánh nhau với người khác ở bên ngoài.

Bất giác, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía cửa.

Sau đó thì thấy một cô gái trang điểm khá đậm đang ra sức ngăn cản một chàng trai, trông cực kỳ hùng hổ.

"Dám đánh bà hả, mày nghĩ chuyện này sẽ kết thúc ở đây sao? Được thôi, vốn dĩ tao còn tưởng rằng mày muốn bỏ trốn, đang cố gắng suy nghĩ xem phải tìm mày ở đâu nhưng không ngờ đồ khốn nạn như mày lại dám vác mặt đến đây, còn dám đến một buổi lễ long trọng như vậy nữa. Được thôi, hôm nay bà đây sẽ không để mày được toàn thây!"

Ả đàn bà nhìn chằm chằm chàng trai tước mặt.

Lúc thấy chàng trai này, ánh mắt của Tô Nhiên Nhiên đang ở bên trong hơi khác thường.

Vốn dĩ kế hoạch ban đầu rất hoàn hảo nhưng không ngờ mọi chuyện lại trở nên phức tạp như vậy.

Đúng vậy, chàng trai bị chặn ngoài cửa chính là Trần Khiêm, người đến gửi thư mời cho Tô Sở Sở.

Theo như lời Tô Nhiên Nhiên nói thì phải đưa thư cho Tô Sở Sở trước khi cậu Thẩm tỏ tình.

Trần Khiêm không dám trì hoãn.

Vì thế mới sáng sớm anh đã đến cầm thư mời sau đó chạy đến đây.

Kết quả đụng phải ả chanh chua đã bị anh đánh, đồng thời cũng là bạn gái của cậu Quách.

“Tốt nhất là cô nên tránh xa tôi ra, nếu không cô sẽ hối hận!”

Trần Khiêm lạnh lùng nhìn cô ta.

Mà ả chanh chua mới vừa mắng rất hùng hổ, giờ đây đang bị Trần Khiêm nhìn chằm chằm.

Không biết tại sao mà cảm giác ớn lạnh đang bao trùm lấy toàn thân cô ta.

Cô ta lùi lại vài bước như thể đang sợ hãi.

Nhưng điều này cũng không thể xua đi sự ngạo mạn kiêu căng trên người cô ta.

Cô ta nhìn ra sau lưng, ba mẹ của bạn trai đang ở đây.

Nên dần thấy tự tin hơn: “Ba, mẹ, là hắn, hôm qua trên đường, hắn đã đánh con, hơn nữa còn suýt chút đã đánh Quách Cường rồi,

không tin thì ba mẹ hỏi Quách Cường xem!”

Cô ta nói.

Quách Cường lạnh lùng nói: "A Bính cũng bị thằng nhãi này đánh bị thương rất nặng, võ công của hắn rất ghê gớm đó bai"

Quách Cường hơi kiêng kị nói.

“Ồ? Thế thì hôm nay cũng oan gia ngõ hẹp nhỉ?"

Ba của Quách Cường cười mỉa chế nhạo.

Ghê gớm?

Ông ta đã từng gặp quá nhiều người ghê gớm, lăn lộn trong giang hồ hơn nửa đời người, thứ đáng tin cậy nhất không phải là vũ lực, mà là kế hoạch!


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn