Thiên Mệnh Chí Tôn


"Sau này có việc gì, nếu có chỗ nào cần tôi giúp đỡ thì cứ đến tìm tôi, thật sự rất cảm ơn cô Sở SởI"

"Đừng nói cảm ơn, chúng ta là bạn bè, sau này không cần nói cảm ơn. Mà cậu Trần này, tôi thật lòng chúc phúc anh, có thể tìm được Mộc Vũ, mong hai người các anh có thể sớm gặp lại, kết hôn nhớ mời tôi đến chung vuil"

Tô Sở Sở khẽ rưng rưng nói.

"Được, sẽ có ngày đó thôi, cảm ơn lời chúc phúc của côi"

Sau khi dứt lời, Trần Khiêm quay người rời đi.

Tô Sở Sở hít một hơi thật sâu nhìn bóng lưng Trần Khiêm đã đi xa, bỗng nhiên thấy trong lòng hơi vắng vẻ.

"Chị, hai người nói chuyện thế nào rồi?"

"Đúng vây con gái, sao lại để cậu Trần đi như vậy chứ? Khó khăn lắm mới được gặp cậu ấy mà, không có chuyện gì khác à?”

Mẹ cũng quan tâm nói.

“Mẹ, mặc dù anh ấy làm con rung động nhưng cho dù con có làm gì thì hai chúng con cũng không thể nào!

Bởi vì anh ấy rất yêu bạn gái mình, rất rất yêu!”

Phong thái thanh lịch của Trần Khiêm, cộng thêm đã ở bên Tô Sở Sở lúc nguy cấp nên đúng là Tô Sở Sở đã rung động.

Nhưng cô ấy lại biết rõ, mình hoàn toàn không có cơ hội!

Việc có thể làm, là thật lòng chúc phúc...

Trên đường đi trực thăng về Kim Lăng.

"Sau khi em đi, mọi chuyện ở Kim Lăng vẫn ổn chứ?" Trần Khiêm cười hỏi Lý Chấn Quốc.

"Mọi chuyện đều ổn, biệt thự Vân Đỉnh, sau khi cậu giết đám người nhà họ Mạc thì tôi đã cho người sửa sang lại như thiết kế ban đầu, bây giờ đã giống y như xưa. Phố thương mại Kim Lăng, sơn trang suối nước. nóng đã bị chúng ta lấy lại, giống như quay về một năm trước, trở lại công việc quản lý Kim Lăng! Mọi chuyện đều ổn!"

Lý Chấn Quốc nói:

"Sau khi cô Hàn Tư Dư chữa trị theo cách của cậu thì đã khôi phục sức khỏe. Bây giờ cô ấy không làm người nổi tiếng trên mạng nữa, đúng rồi, bây giờ cô ấy chuyển sang làm diễn viên, cộng thêm người ủng hộ và sự giúp đỡ của chúng ta, bây giờ đã là một người nổi tiếng!"

"Rất tốt!"

"Đúng rồi, Hân Nhiên thì sao?"

Trần Khiêm nhớ đến Mã Hân Nhiên.

Lúc xa nhau, anh phải đối diện với sự truy sát, chưa rõ sống chết.

Sau này mãi mãi sẽ không gặp lại nữa.

Nhưng lần này quay về, cũng nên đi thăm cô ấy.

Bây giờ anh đã lấy được một giọt máu chí âm, nếu Vân Tỉnh muốn tìm mình, e là rất khó.

#Chỉ cần mình không hành động rầm rộ thì cô ta sẽ khó mà phát hiện được hành tung của mình.

"Lúc đầu, tôi dự định để cô Hân Nhiên mở công ty, còn cho cô ấy một khoản tiền rất lớn! Ha ha, nhưng tính cách của cô Hân Nhiên là người rất thẳng tính. Cô ấy nói cô ấy không muốn mở công ty, hơn nữa còn từ chối tiền của tôi. Cô ấy cho rằng dù có tiền thì cũng vậy thôi, thứ mà cậu Trần cậu cho cô ấy đã quá nhiều rồi!"

"Ước mơ của cô ấy là được làm một giáo viên, bây giờ đã thi bằng giáo viên xong, đang dạy học ở một trường cấp ba! Haiz, vốn dĩ tôi muốn xây cho cô ấy một ngôi trường xa hoa nhưng cô ấy cũng từ chối!"

Lý Chấn Quốc lắc đầu cười gượng.

"Hân Nhiên là người như vậy, cô ấy không giống với những cô gái khác, suốt ngày đều nghĩ đến tiền. Cô ấy chưa bao giờ cảm thấy nếu có tiền thì sẽ thế nào, giống như lúc đối xử với em. Cho dù em có tiền hay không, cô ấy vẫn xem em là người bạn thân thiết nhất!"

Trần Khiêm cười vui vẻ.

Lý Chấn Quốc nhìn Trần Khiêm, muốn nói gì đó nhưng lại cúi đầu!

"Muốn nói cái gì thì nói đi!" Trần Khiêm nhìn ông ấy.

“Thật ra cô Hân Nhiên thật sự không tệ, năm đó khi cậu xảy ra chuyện, cô Hân Nhiên và cô Hàn Tư Dư đã lặn lội từ trong nước đến Nam Dương xa xôi tìm hiểu tin tức của cậu. Lúc đó cậu đang bị gia tộc nhà họ Mạc chèn ép nên Hân Nhiên và Tư Dư cũng bị thiệt thòi nhiều lắm!"

Trần Khiêm gật đầu nặng nề. "Cho dù bây giờ cũng thế,

Nhiên đều liên lạc với tôi, lần nào cũng hỏi thăm xem có tin tức gì của cậu không, cứ như vậy suốt một năm rưỡi!"

Lý Chấn Quốc nói. Ánh mắt Trần Khiêm lóe lên tia rung động.

Sao anh lại không biết tình cảm Mã Hân Nhiên dành cho mình chứ...


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn