Thiên Mệnh Chí Tôn


Trương Đại Sơn vội vàng mặc quần áo vào. Bởi vì có một người đang đứng ở cửa mà sau lưng người đó lại có hai vệ sĩ áo đen đang đứng, hai vệ sĩ áo

đen đều đang câm máy quay phim.

Còn chuyên nghiệp hơn nhân viên quay phim trong tổ quay phim của ông ta nữa.

Tại sao không hề có tiếng bước chân? Cũng không có tiếng mở cửa.

Tiêu rồi xong đời rồi, những chuyện ông ta mới làm bị bọn họ quay được rồi.

Nếu như cái này mà bị truyền ra ngoài thì ông chủ sau lưng Hàn Tư Dư sẽ xé xác ông ta ra mất!

Nếu ban đầu ông ta có đoạn video với Hàn Tư Dư thì ông ta không cần phải sợ, vẫn còn có thể uy hiếp Hàn Tư Dư.

“Khốn nạn, đừng quay nữa, đám chó săn ở đâu ra đây?"

Trương Đại Sơn điên cuồng mắng. Muốn nhào tới giật máy quay phim.

Kết quả là một vệ sĩ trong đó nhấc chân lên đạp một cái.

Trương Đại Sơn nặng chừng một trăm ký trực tiếp. bay ngược ra ngoài, đập lên bàn trang điểm làm tấm gương của bàn trang điểm vỡ nát.

“Quay xong chưa?”

Trần Khiêm hỏi.

“Đã quay xong rồi cậu Trần.” Hai vệ sĩ cùng nói.

“Đi xuống chuẩn bị đi!”

Hai vệ sĩ gật đầu lần nữa rồi hơi cúi đầu lui về phía sau, ra khỏi phòng.

Hàn Tư Dư nhìn thấy người đi vào là Trần Khiêm thì dù cô ta không thể cử động nhưng cuối cùng tảng đá trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống.

Hơn nữa lúc cô ta thấy Trần Khiêm cũng kích động phát khóc.

“Thằng ranh con, cậu muốn uy hiếp tôi? Nói đi, bao nhiêu tiền?”

“Hơn nữa tôi nói cho cậu biết, ở đất Kim Lăng nay, quan hệ của tôi rất rộng, cực kỳ rộng. Tôi cho cậu một trăm nghìn, xóa video này đi thì hôm nay ông đây sẽ xem như không có chuyện gì xảy ra! Nếu không thì, hừ hừi”

Trương Đại Sơn lạnh lùng cảnh cáo.

Ông ta lăn lộn trong giang hồ đã lâu rồi, có chuyện gì mà chưa từng thấy đâu.

Loại chó săn này thì trước tiên cứ cho tiền làm nó yên tâm trước đã.

Sau đó lén lút sắp xếp người xử lý bọn nó, thần không biết quỷ không hay, chẳng sao cả.

Sau khi Trương Đại Sơn nói xong thì bình tĩnh châm một điếu thuốc.

“Cậu Trần, chúng tôi đã xuống đến lầu dưới, mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng.”

Lúc này bộ đàm trong tay Trân Khiêm phát ra giọng của vệ sĩ.

“Tốt lắm, phải nhanh lên, đừng thu hút sự chú ý người khác!”

Trần Khiêm nói một câu rồi ném bộ đàm sang một bên.


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn