Thiên Mệnh Chí Tôn


“ôi đệch, thật ạ? Anh định ra tay giúp bọn em sao?”

Bạch Tiểu Phi vui mừng nói.

"Đương nhiên rồi, bắt tội phạm cơ mà, đây là chuyện tốt nên làm, đương nhiên anh sẽ không từ chối rồi!"

Trần Khiêm cười nói.

Mà cũng chính vào lúc này.

Bộ đàm của Bạch Tiểu Phi vang lên.

Bên trong truyền đến một tin tức.

"Số 1 số 1, đã phát hiện ra tung tích của Vương Mãnh, tại phố Nguyên Bắc tuyến đường chính lên Kim Lăng, hắn ta lại một lần nữa gây án, hơn nữa còn bắt cóc hai nữ sinh, đã cướp được một chiếc xe ô tô đi về hương đường Nam, mệnh lệnh khẩn cấp, mọi người mau chóng tới phố Nam viện trợ.”

"RõI"

Ba người Bạch Tiểu Phi lập tức đứng lên.

"Anh, đã phát hiện ra tung tích của hắn!"

"Được, vậy chúng ta xuất phát!"

Đã tìm được tung tích của Thẩm Nam rồi, Trần Khiêm cũng không lo lắng cô ấy sẽ chạy trốn.

Mà nếu muốn trong thời gian ngăn khiến Thẩm Nam tha thứ mình, hơn nữa thật lòng giao cho mình một giọt máu chí ấm.

Thực sự là cần đến Tiểu Phi mách nước.

Đương nhiên, không phải là vì chuyện này mà Trần Khiêm mới ra tay giúp anh ta.

Nhìn thấy anh em mình gặp khó khăn, Trần Khiêm sẽ không chút do dự mà ra tay giúp đỡ, cật lực giúp anh ta.

Cái bẫy bọn họ đề ra là như thế này.

Sau khi dụ tên tội phạm vào phạm vi đã định. Sẽ nhanh chóng thu lưới lại.

Mà địa điểm chính là ở đường Nam.

Bạch Tiểu phi lái xe rất nhanh, năm phút sau, đã vọt tới đường Nam rồi.

Đồng thời cũng có không ít nhân lực khác cũng đang chạy về hướng đường Nam.

Bởi vì phía đường Nam chỉ có năm người, cực kì thiếu thốn nhân lực.

"Thế nào rồi?"

Sau khi xuống xe, Bạch Tiểu Phi bước về phía bọn họ.

"Trước mắt đã xác định được mục tiêu Vương Mãnh, không lâu sau hắn sẽ vọt tới đường Nam, chúng ta sẽ ở chỗ này chặn hắn lại, sao lại có mỗi ba người thế này?

Không phải cậu nói là mời một người tới đây giúp đỡ sao?”

Người đứng đầu chính là một cô gái có vóc dáng Cao ráo.


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn