Thiên Mệnh Chí Tôn


Thoáng chốc Trần Khiêm đã đến bệnh viện.

Có thể thấy ở sảnh bệnh viện, có rất nhiều người thân đang khóc.

Đúng vậy, xảy ra chuyện thế này, đối với một gia đình mà nói, đã là một tai nạn mang tính đả kính rất lớn.

Trần Khiêm đi theo Mã Tiến, bốn người bọn họ vào. phòng họp.

Bởi vì địa vị của Mã Tiến rất cao cho nên dù ông ta có mang người vào thì cũng sẽ không có ai hỏi gì nhiều.

Mà còn đứng lên chào hỏi Mã Tiến.

Trần Khiêm tìm một chỗ ngồi xuống, màn hình của phòng họp đang mở một đoạn tin tức.

"Một trăm đứa trẻ sơ sinh trong phòng cách ly đang trong tình trạng bệnh tình nguy kịch, một trăm sinh mạng mong manh mới vừa đến với thế giới này đang bị đe dọa."

"Bệnh tình đã diễn ra trong vòng ba ngày, hơn một trăm trẻ sơ sinh cùng xuất hiện các triệu chứng như sốt, nôn mửa. Theo các ghi chép cho thấy, hơn một trăm trẻ sơ sinh bị nhiễm trùng phổi ở các mức độ khác nhau, dẫn đến tổn thương nhiều vùng cơ thể. Phía bệnh viện nói rằng họ đang điều tra nguyên nhân của sự lây nhiễm, có lẽ đây là sự xâm nhập của một loại virus mới."

Sau đó chiếu đến cảnh trạng thái khi phát bệnh của những đứa trẻ này.

Gương mặt xinh đẹp của cô MC cực kỳ lo lắng, ngẩng đầu nhìn tòa bệnh viện cao ngất nói: "Bệnh viện đã thành lập một đội cấp cứu khẩn cấp gồm nhiều chuyên gia y tế, mong rằng họ có thể dùng bàn tay kỳ diệu của mình cứu sống hơn một trăm sinh mạng nhỏ bé mỏng manh đang gặp khó khăn này."

"Các bạn thân mến, chúng ta hãy cùng cầu nguyện cho hơn một trăm đứa trẻ đáng yêu này!"

Viện trưởng Bệnh viện Nhân dân Số 1 ở Kim Lăng Lâm Trung Hoa tắt tivi, nói với mọi người đang ngồi:

"Mọi người đều biết chúng ta đang gặp tình huống nghiêm trọng. Nếu tất cả mọi thứ trở thành sự thật thì đây sẽ là nỗi nhục trong lịch sử y học, cũng là sự cố chữa bệnh lớn nhất trên thế giới, bệnh viện sẽ mất danh dự-"

"Các vị đang ngồi đều là chuyên gia trong lĩnh vực này, có nhân tài trực thuộc bệnh viện cũng có nhân tài được điều từ nơi khác đến, nhận nhiệm vụ trong lúc đang nguy kịch, trên vai đang gánh vác niềm hy vọng của chính phủ và nhân dân. Tôi cũng không nói nhiều nữa, mọi người hãy quan sát xem có cách nào cứu sống hơn một trăm đứa trẻ này không."

"Trước khi có kết quả cấy vi khuẩn thì chúng ta không có biện pháp giải quyết nào cả, chẩn đoán để chế thuốc nhưng không chẩn đoán được thì phải chế thuốc thế nào đây?" Một bác sĩ trung niên đeo kính bực mình nói.

Đúng là xui tám kiếp mới bị điều đến đây xử lý chuyện tồi tệ này.

Nếu thành công thì tốt, danh lợi tăng gấp đôi, chưa nói đến việc được báo chí bốn phương đăng tin, có thể lúc về còn được bệnh viện khen ngợi.

Nếu thất bại thì sự nghiệp tương lai của mình sẽ tiêu đời.

Hơn một trăm đứa trẻ đó, ngẫm lại mình sắp phải chịu trách nhiệm cho sự cố của bệnh viện này là thấy lạnh sống lưng.

"Căn cứ theo mạch tượng thì trông có vẻ như bị nhiễm trùng phổi nhưng đã dùng hết thuốc kháng virus, vẫn không có cải thiện gì, đây là điều đáng nghỉ vấn." Một bác sĩ đông y lên tiếng nói.

Sau khi hai người nói xong, phòng họp chìm trong yên tĩnh.

Quan điểm của hai phương diện Đông y và Tây y cũng chính là suy nghĩ trong lòng những người đang ngồi.


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn