Thiên Mệnh Chí Tôn


Hai người trò chuyện rôm rả, cùng ngồi chờ phần mở màn.

Còn Mã Hân Nhiên cũng dồn hết sự chú ý lên người Trần Khiêm nên cô ấy không quan tâm đến vài nam sinh đang chạy lộn xộn phía sau.

Đúng lúc này, tiếng đổ vỡ vang lên.

Một nam sinh chạy đến giành điện thoại với một nam sinh khác, kết quả đã vô tình làm đổ khay rượu mà người phục vụ đang bưng đến.

Chuyện sẽ không có gì nghiêm trọng nếu không phải đúng lúc đó có một người phụ nữ xinh đẹp đang khoác. tay một người đàn ông trung niên đi ngang qua người phục vụ.

Rượu vang đỏ đổ thẳng lên người cô ta.

"AI"

Người phụ nữ hét lên.

Vẻ mặt cực kỳ tức giận.

Những người đến tham dự một sự kiện hoành tráng thế này, ai ai cũng ăn mặc thật chỉn chu và lộng lẫy, suy

cho cùng đây cũng là cơ hội để tỏa sáng.

Nhưng bây giờ, quần áo của cô ta lại bị làm bẩn, đúng là một việc khiến người ta thấy mất mặt.

"Xin lỗi!"

Nam sinh thật sự không cố ý, lập tức lo lắng xin lỗi ngay.

"Bốp!"

Tuy nhiên, cậu ấy chưa kịp dứt lời thì đã bị người phụ nữ này tát lên mặt một cái thật mạnh.

Nam sinh bị đánh một cái thật đau.

"Xin lỗi là có thể giải quyết mọi chuyện hả? Đúng là đồ mù!"

Người phụ nữ mắng mỏ. "Cháu... Cháu không cố ý!"

Nam sinh bị ăn một cái tát giữa chốn công cộng, ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

Rất nhiều người nhìn chằm chằm vào cậu ấy, quan sát thử xem.

Cảm giác nhục nhã dâng trào trong lòng cậu ấy.

Trông có vẻ như cặp vợ chồng này là người có tiền nên cậu ấy không dám động vào, nam sinh thật sự sợ hãi nên nghẹn ngào.

"Mẹ nó! Không cố ý hả, tôi thấy là cậu cố ý đó!"

Còn chồng của người phụ nữ đó, trông có vẻ cũng chẳng phải người dễ bắt nạt, ông ta giơ chân đá vào bụng nam sinh kia.

Nam sinh bị đá ngã nhào xuống đất.

Mọi người bất lực nhìn cậu ấy.

Làm cậu ấy bật khóc.

"Hừ, bộ quần áo của tôi trị giá hơn một trăm nghìn tệ, chắc bây giờ không thể mặc được nữa, số tiền này, cậu phải đền cho tôi!"

Người phụ nữ đó lạnh lùng nói.

"Cháu... Cháu không có nhiều tiền đến vậy!"

Nam sinh sợ hãi nói.

"Hừ, đồ nghèo mạt, một người bần hàn như vậy mà còn dám đến những nơi thế này sao? Người như cậu làm tôi thấy ghê tởm!"

Người phụ nữ vừa nói vừa tát vào mặt cậu nam sinh kia.

Nam sinh rơm rớm nước mắt, cho dù bị đánh cũng không dám chống cự.

"Cô Mã, Lưu Hạo bị đánh!"

Lúc này, các học sinh trong lớp thấy cảnh tượng trước mắt, một vài nữ sinh đã vội vàng chạy đến báo cáo.


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn