Thiên Mệnh Chí Tôn


Giờ phút này, Trần Khiêm đứng trên đài nhìn Đoàn Phi đang nằm rạp dưới đất rồi lên tiếng nhắc nhở.

“Anh Phi đứng dậy đi, anh Phi đang tụ lực rồi kìa!”

“Xong rồi xong rồi, cậu ta xong đời rồi, anh Phi định ra tuyệt chiêu hả?”

Đám người động viên.

Đoàn Phi cố gắng đứng dậy nhưng máu cứ phun không ngừng làm anh ta lại ngã quy xuống.

Anh ta hoàn toàn không còn sức nữa.

Đến tận bây giờ mọi người mới tỉnh ngộ.

Đoàn Phi thua rồi? Anh ta còn nhường người ta mười hiệp mà kết quả người ta mới đá một cái anh ta đã không trụ nổi nữa?

“Anh Phi!”

Tây Môn Vũ vội vàng chạy tới.

Mắt Đoàn Phi tối sầm, vết thương trong cơ thể cực. kỳ nặng.

“Cậu Trần, anh cừ quái” Bạch Tiểu Phi vui mừng nói.

Bây giờ hai chữ sùng bái cũng đã không thể hình dung hết tâm trạng của Bạch Tiểu Phi.

“Bây giờ tôi muốn đi, có lẽ sẽ không có ai ngăn cản nữa đâu nhỉ?”

Trần Khiêm vỗ vai Tiểu Phi rồi liếc mắt nhìn đám vệ SĨ xung quanh.

Đám vệ sĩ bị Trần Khiêm nhìn chằm chằm, cảm thấy lưng cũng toát mồ hôi lạnh.

Nhường ra một con đường.

“Chúng ta đi thôi.”.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Bạn Trai Cũ Mất Trí Nhớ
2. Bạn Trai Chó Con Giúp Tôi Vả Mặt Em Kế Trà Xanh
3. Tôi Lỡ Chặn Cửa Của Trùm Trường Rồi!
4. Trà Hơn Trà
=====================================

Trần Khiêm nói.

Đoàn người nghênh ngang rời đi. Người nhà họ Tây Môn không dám thở.

“Còn nhường cậu Trần mười hiệp? Tôi nhổ vào nhé!”

Lúc Thiết Thành đi ngang qua người Đoàn Phi thì khinh thường phun nước bọt.

Bên ngoài đại sảnh. “Trần Khiêm, thì ra anh lại giỏi như vậy.”

“Đúng đó, à mà Trần Khiêm, anh là cậu Trần ở Kim Lăng trong truyền thuyết thật hả?”

“Tiểu Phi chưa bao giờ nói cho bọn em nghe cải”

Vài cô gái hào hứng vây lấy Trần Khiêm hỏi này hỏi kia.

Lúc này mới thấy Trần Khiêm vừa đẹp trai vừa chín chắn.

“Phải hay không phải, có quan trọng không?” Trần Khiêm ung dung hỏi.

Câu này làm các cô gái méo miệng, hiển nhiên cậu Trần này không hề có hứng thú gì với họ cả.

Vài cô gái chợt thấy buồn bã. Ở bên khác. Đoàn Phi bị đá một cái đã gần như tàn phế, bây giờ, mặc dù anh ta đã tỉnh táo lại nhưng cánh tay lại không thể sử dụng được nữa.

Chuyện này làm cho nhà Tây Môn chấn động.

Dù sao nhà họ Đoàn và nhà Tây Môn có quan hệ thân thiết nhiều đời, mà Đoàn Phi lại là ngôi sao mới của Hiệp hội Võ đạo, là đối tượng mà bí pháp nhà họ Cổ chú trọng bồi dưỡng.

Ngày mai anh ta sẽ phải tham gia buổi đào tạo thử nghiệm, kết quả lại nửa tàn phế.

Người đánh Đoàn Phi bị thương lại đang có chút hiểu lầm với cô chủ Tây Môn Vũ của nhà Tây Môn.

Điều này làm nhà Tây Môn phải xem trọng.

Gia chủ nhà Tây Môn là Tây Môn Tùng còn đích thân đi hỏi chuyện này.

Hơn nữa một người đàn ông trung niên của nhà họ. Cổ cũng đang làm khách ở nhà Tây Môn.

Đoàn Phi là người được dự định bồi dưỡng, vị trưởng lão này cũng quen với nhà họ Đoàn.

Lúc Đoàn Phi được khiêng vào nhà Tây Môn.

Ông ta cũng có mặt ở đó.

Tây Môn Vũ không dám giấu giếm bất kỳ chuyện gì, cô ta kể lại toàn bộ đầu đuôi câu chuyện cho ba mình nghe, tất nhiên cũng bao gồm cả ảnh của Trần Khiêm.

“Quả nhiên người mà các người đã đắc tội, là cậu ấy.

Sau khi người trung niên của nhà họ Cổ xem ảnh xong thì nheo mắt nói.

“Ông Ba, ông biết cậu ta à? Cậu ta là cậu Trần của Kim Lăng thật hả?”

Tây Môn Tùng hỏi.


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn