Thiên Mệnh Chí Tôn


Nhưng đời không như là mơ, bà cụ nhà họ Cốc là Cốc chủ Dược Vương Cốc đời trước lâm bệnh nặng, khi đó do Dược Tam phụ trách chăm nom bà ấy.

Do sơ sẩy mà Dược Tam dùng sai một vị thuốc.

Dẫn đến việc bà cụ của Dược Vương Cốc thiếu chút nữa bỏ mạng.

Điều mà Dược Minh không ngờ đến là, vì muốn rũ bỏ tội trạng mà Dược Tam lại lợi dụng lòng tin của ông ấy, rồi giá họa lên đầu Dược Minh.

Từ đó về sau Dược Minh trở thành một người hầu có địa vị thấp kém nhất.

Ngược lại, Dược Tam được thăng chức. Trò chuyện suốt đoạn đường. Hai người đi tới phòng nghị sự.

Bình thường Cốc chủ đều dùng nơi này tiếp đón một số khách từ bên ngoài đến.

Ngày hôm nay vừa vào đến nơi. Lại thấy trong phòng nghị sự có rất nhiều người.

Có không ít thành viên hạt nhân của Dược Vương Cốc đang ở trong họp bàn.

Hai người bước vào cũng không có một ai phát hiện ra chứ đừng nói đến đón tiếp.

Bọn họ đang hết sức chăm chú nghe một cô nhóc kể chuyện.

"Ba, bọn con thật không có nói dối ba mà, tên người rừng đó thật sự rất mạnh, hơn một trăm người ở đó bị ông ta giết trong chớp mắt, may mà con và chị có võ công vững chắc mới chạy trốn được khỏi đó!"

Cô gái dường như vẫn còn hoảng sợ mà kể lại mọi chuyện.

Trần Khiêm ngước mắt lên quan sát.

Người đó không phải Dược Mộng Dao thì còn có thể là ai.

“Thật không ngờ Trang Gia Cốc bọn họ còn có cao. thủ bậc này nữa, may mà ông ta đã bỏ trốn rồi, nếu ông †a làm việc cho Trang Gia Cốc vậy sợ rằng Dược Vương Cốc sẽ gặp phiên phức rồi!"

Một người đàn ông trung niên đang ngồi trên ghế salon với sắc mặt âm trầm nói.

Ông ta lại nhìn sang Dược Mộng Phi đang đứng bên cạnh.

"Ba đã nói với các con bao nhiêu lần rồi, qua lại với người bên nhà họ Trang kia ít thôi, còn thằng nhóc Trang Thạch Tam kia có ý đồ xấu với con đâu phải con không biết cơ chứ, lần này rõ ràng là cậu ta muốn gài bãy con, nếu không phải tên người rừng đó đột nhiên bộc phát thú tính thì con thua là cái chắc!"

Người đàn ông trung niên trách mắng.

Ông ta chính là Cốc chủ Dược Vương Cốc - Dược Nhất Cốc.

Ông ta có hai người con gái.

Con gái bé Dược Mộng Dao tinh quái đáng yêu, miệng lưỡi ngọt ngào.

Con gái lớn thì trưởng thành chín chắn hơn một chút.

Nhưng hành động của hai đứa con lần này đã làm Dược Nhất Cốc hơi tức giận, nói thế nào đi chăng nữa lần cá cược này cũng đã làm Dược Vương Cốc tổn thất mất bảy cao thủ.

“Từ xưa đến nay, Trang Gia Cốc không lúc nào thôi lăm le, sắp tới mọi người làm việc gì cũng chú ý, không nên dây dưa với bên Trang Gia Cốc đó nữa!”

Ông ta dặn dò.

Sau lại tức giận nhìn về phía hai cô con gái: "Được rồi, hai đứa con đi trở về phòng đi, không cho phép bước chân ra cửa nữa!"

Ông ta lại quở mắng.

Hai cô gái bĩu môi, sau đó đi trở về phòng.


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn