Thiên Mệnh Chí Tôn


“Lực Bá, dọn dẹp hiện trường đi, để thằng nhóc này cho tôi!”

Trần Khiêm nói. Lực Bá lập tức đi vứt những thi thể kia. Trần Khiêm rút Đóa Hoa Quỷ trong ngực Cổ Phong ra, còn có một thứ giống như Đóa Hoa Quỷ nhưng được làm từ vàng nguyên chất.

“Cậu Cổ, đây là cái gì"

Trần Khiêm hỏi. “Đóa Hoa Quỷ Mẫu!”

Cổ Phong cau mày, bây giờ đã không còn ngang ngược như vừa nãy nữa rồi.

“Hừ, tên khốn, còn muốn giết tao sao, tao đánh chết mày!”

Lý Mộc Mộc đã chạy đến.

Giáng một bạt tai lên mặt Cổ Phong.

Cổ Phong trừng lớn mắt, đằng đằng sát khí nhìn Lý Mộc Mộc: “Con đàn bà đáng chết, tao ghét nhất là người khác đánh vào mặt tao, mày không muốn sống nữa à!”

Anh ta giãy giụa muốn đứng lên, mặt đầy tức giận, nhưng đã bị Lực Bá đánh đứt không ít kinh mạch, hoàn †oàn không có sức lực để đứng dậy.

“Chát!”

Trần Khiêm đưa tay lên tát một cái vào mặt Cổ Phong.

Cổ Phong lại trừng lớn mắt nhìn Trần Khiêm. Chát!

Chát!

Trần Khiêm tát liên tiếp vài cú trời giáng vào mặt anh 1a.

“Chẳng lẽ các người thật sự không sợ chết, tôi sẽ bảo bà nội tôi giết sạch tất cả các người!”

Cổ Phong nghiến răng.

Từ nhỏ đến lớn, không ai dám đối xử với anh ta như vậy, chưa từng có, mà bây giờ anh ta lại bị ăn tát nhiều đến thế.

“Cậu Cổ, rơi vào tay tao rồi mà mày vẫn nghĩ mình có thể sống để nói với bà mày sao? Vả lại, tao cũng sẽ không bỏ qua cho bà già đó đâu!”

Nói xong, Trần Khiêm xách anh ta lên, đi vào trong sân nhà ông chú.

Vứt xuống đất.

Đá vài phát.

Sau đó thấy Trần Khiêm lấy ra ba bát nước. Trong tay còn liên tục biến đổi gì đó.

“Trần Khiêm, anh muốn làm gì?” Lý Mộc Mộc ở bên cạnh ngạc nhiên nhìn Trân Khiêm.

“Tạo ra một loại trùng, gọi là trùng phế!”

Trần Khiêm nói.

“Tại sao phải dùng nước?” “Dùng với nước thì hiệu quả sẽ tăng gấp đôi!”

“Trùng phế? Trùng phế là cái gì?” Cổ Phong lạnh lùng nhìn Trần Khiêm, nhưng trong mắt đã toát lên vẻ sợ hãi.

“Loại trùng này là loại trùng độc ác nhất trong bí pháp Trùng Thuật, một khi đã phát tác thì cả người sẽ ngứa ngáy không chịu được, mày sẽ cào cơ thể mình đến nỗi không còn miếng thịt lành lặn, cho đến khi cào chết chính mình thì thôi!”

Trần Khiêm nói.

“Thằng khốn, mày dám!”

Cổ Phong mở lớn mắt, cảnh cáo. “Tao thật sự dám đấy!”

Vừa dứt lời, Trần Khiêm đã chế tạo xong, đang chuẩn bị đưa vào cơ thể Cổ Phong.

“Cậu Trần, tôi sai rồi! Tôi sai rồi! Ông Trần ơi, xin đừng!"

Cổ Phong sợ hãi xin tha. “Tôi chỉ nghe lời bà nội tôi nên mới đến bắt anh, anh nghĩ kĩ mà xem, chúng ta vốn chẳng có thâm thù đại hận gì, tất cả những chuyện này đều là bà tôi ép buộc! Vừa nãy anh nói, tôi vẫn có lợi đối với anh, đúng vậy, quả thật tôi vẫn có lợi cho anh, hơn nữa còn là lợi lớn ấy chứ!”

Cổ Phong nói. “Hử? Vậy mày nói thử xeml”

“Bà tôi từng nói, Đóa Hoa Quỷ đặc biệt khống chế chân khí Chính Dương của anh, còn Đóa Hoa Quỷ Mẫu có thể dễ dàng chế ngự được anh, đây là bảo vật trấn giữ gia tộc của nhà họ Cổ. Chúng ta ra điều kiện đi, anh không dùng trùng độc với tôi, thả tôi đi thì tôi sế nói cho anh cách giải bí pháp của Đóa Hoa Quỷ và cách sử dụng Đóa Hoa Quỷ Mẫu này, chỉ xin anh tha mạng cho tôi thôi! Thế nào?”

Cổ Phong nuốt nước bọt.


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn