Thiên Mệnh Chí Tôn


Nhớ trước đây, Trần Khiêm không thể đỡ nổi một chiêu, đặc biệt là đứng trước mặt mình, anh giống như con thú bông.

Nhưng bây giờ, mấy ngày ngắn ngủi mà anh đã trở thành một cao thủ.

Cao thủ chẳng kém mình là bao.

Thảo nào anh đã tính trước mọi việc như vậy.

Vân Tinh ngẫm nghĩ.

Thật ra trong tình huống bây giờ, nếu mình muốn đánh bại Trần Khiêm thì chẳng hề khó nhưng nếu muốn

khống chế bắt anh đi thì sẽ không thể nào.

Đứng trước mặt mình, anh đã có thể chạy trốn, hơn nữa còn cực kỳ nhẹ nhàng.

“Vân Tinh, mặc dù bây giờ tôi không thể giết cô nhưng nếu cô muốn khống chế tôi thì khó lắm!”

Trần Khiêm lạnh lùng nhìn cô ta nói.

“Anh nói gì? Anh muốn giết em?”

Vân Tỉnh nói như thể không tin nổi

Người đàn ông mình yêu, yêu suốt mấy chục nghìn năm, thử hỏi trong thiên hạ này có người phụ nữ nào sỉ tình như mình không, nhưng người này lại nói muốn giết mình.

Vân Tinh hận nghiến răng.

Cô ta nhìn Trần Khiêm chằm chằm, gật đầu thật mạnh.

“Được, anh nói đúng lắm, bây giờ em không thể khống chế anh một cách dễ dàng như trước nữa nhưng Trần Khiêm, anh đừng quên rằng, cô bạn Phương Kiển Nám của anh vẫn đang nằm trong tay em, em nghĩ nhờ cô ta, em vẫn có thể khống chế anh!”

Vân Tỉnh nói.

“Cho nên cô đưa ra điều kiện của cô đi, làm thế nào cô mới chịu thả Kiển Nám ra, cô ấy không hề liên quan đến những chuyện này!”

Trần Khiêm biết Kiển Nám đang ở trong tay cô ta, bởi thế nên khi anh thấy Vân Tinh xuất hiện gần đây.

Trần Khiêm mới không tránh đi mà đối diện trực tiếp với cô †a.

“Điều kiện của tôi rất đơn giản, đó là hai chúng ta hoàn thành hôn ước, nên duyên vợ chồng. Bây giờ anh phải về với em, mặc dù bây giờ năng lực của anh đang tiến bộ vượt bậc nhưng Cửu La Vương còn mạnh hơn cả những gì anh nghĩ. Một khi hắn ta đã đích thân ra tay thì anh sẽ bỏ mạng!”

Khi nói câu cuối cùng, Vân Tinh cực kỳ lo lắng.

Trong biểu hiện của cô ta, đúng là không giống đang hù dọa mình.

Trần Khiêm thầm nghĩ.

“Đúng vậy, bây giờ Cửu La Vương vẫn chưa xuất hiện, mình cũng chưa bao giờ được chứng kiến bản lĩnh của hắn ta, một người mà đến Vân Tinh cũng phải kiêng dè thì có thể tưởng tượng được hắn ta khủng bố đến nhường nào!”

“Ban đầu cô và Cửu La Môn, còn có nhà họ Cổ kia nữa, bắt tay nhau để bắt tôi. Nhưng sau khi cô biết Cửu La Môn và nhà họ Cổ bắt là để giết tôi nên cô và bọn họ mới đường ai nấy đi?”

Trần Khiêm nghĩ đến những manh mối mà anh moi được từ miệng Cổ Phong, hỏi.

Vân Tinh gật đầu: “Đúng vậy, lúc ban đầu, bọn họ nói anh sẽ đến Cổ Thành, lúc đó em nghĩ không tốn nhiều sức lực mà vẫn có thể bắt được anh. Nhưng chuyện làm em không ngờ đó là, Cửu La Vương rất mạnh, ít nhất em không phải là đối thủ của hắn ta!”

“Cuối cùng Cửu La Vương là người thế nào? Tại sao lúc trước tôi chưa bao giờ nghe ai nói? Hơn nữa, tại sao bọn họ lại giết tôi?”

Trần Khiêm đưa ra nghi vấn. “Tính ra thì chuyện này có quan hệ trực tiếp với anh.

Anh có nhớ trong cung Hải Vương, lúc anh thả em ra thì bên cạnh có một cỗ quan tài nữa không?”

Vân Tỉnh nói.

“Tất nhiên là tôi nhớ. Cỗ quan tài đó bị xïềng xích buộc chặt, hình như trên đó còn khắc pháp trận phong ấn, cung Hải Vương sụp đổ, cuối cùng quan tài đó cũng mở ra, một luồng khói đen bản ra ngoài!”

Trần Khiêm nhớ lại cảnh tượng lúc đó, không thể không kinh hãi: “Ý cô là, luồng khí đen đó là Cửu La Vương?”

“Đúng vậy, có nhân thì sẽ có quả, anh không ngờ anh chưa tìm được cô ta mà lại thả hai bọn em ra đúng không?”

Vân Tỉnh lắc đầu cười nói: “Thậm chí tại sao hắn ta lại dùng trăm phương nghìn kế để tìm và giết anh, em nghĩ nó có quan hệ trực tiếp đến trở lại Giới Vực. Hắn ta biết rõ anh là người sau khi chiến thần Huyền Thiên chuyển thế, luyện hóa anh sẽ làm thực lực của hắn ta tiến bộ vượt bậc, đến lúc đó có thể trở về Giới Vực!”

“Tôi biết rồi, các người đều đến từ Giới Vực, còn cô thì không phải chỉ đơn giản là muốn kết hôn với tôi đúng. không? Tôi không thể không có tác dụng gì với cô đúng không?”

Trần Khiêm lạnh lùng hỏi.


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn