Thiên Mệnh Chí Tôn


Cổ Nguyệt Hà biết, chắc chắn cháu đích tôn của mình đã bị tra tấn quá nhiều nên mới đân đến tâm lý không được bình thường, do đó nghĩ mình là Trần Khiêm, muốn đánh mình.

Phong Nhi! Tại sao cháu lại bị tra tấn đến như vậy. Tên Trần Khiêm đáng chết này, chắc chắn bà nội sẽ đích thân băm cậu ta thành nghìn mảnh, trả thù cho cháu!

Cổ Nguyệt Hà thầm hung hăng nói, ánh mắt toát lên luồng sáng khí mãnh liệt.

Nhưng cho dù thế nào thì Cổ Phong cũng đã trở về rồi, với nhà họ Cổ mà nói thì đây là chuyện vui.

Trong khoảng thời gian này, bởi vì Trần Khiêm đã từng xuất hiện nên Cửu La Môn và nhà họ Cổ huy động toàn bộ lực lượng vây bắt Trân Khiêm.

Cứ thế, Cổ Nguyệt Hà có thể thả lỏng, toàn tâm toàn ý bắt tay với Cửu La Môn tìm kiếm Trần Khiêm kia.

Cổ Phong ở nhà họ Cổ dưỡng thương.

Trưa hôm đó, nhà họ Cổ hơi trống vắng.

Cổ Phong bước xuống giường bệnh.

“Chắc hẳn nhà tù giam cầm Tiểu Phi và Thiết Thành là mật thất của nhà họ Cổ, ngay cả người làm ở bên cạnh Cổ Phong suốt ngày cũng không biết, xem ra đúng là bà già Cổ Nguyệt Hà này khôn khéo thật! Công tác bảo mật tốt lắm!”

Cổ Phong bất đắc dĩ cười gượng, ánh mắt lóe sáng.

Đúng vậy, mặc dù Cổ Phong vẫn là Cổ Phong nhưng đã không còn là Cổ Phong lúc ban đầu nữa.

Bây giờ anh ta là Trần Khiêm sau khi giả dạng.

Đây là một phần trong kế hoạch của Trần Khiêm, vốn dĩ anh đã nghĩ đến cách này, mượn cơ thể của Cổ Phong trà trộn vào nhà họ Gổ, làm rối kế hoạch của nhà họ Gổ, tiện thể thăm dò một vài chuyện nội bộ.

Nhưng mà bây giờ không cần nữa rồi, nhưng có thể dùng thân phận này để cứu hai anh em của mình, không cần lãng phí nhiều sức lực.

Từ trưa, Trần Khiêm đã hỏi thăm người làm nhưng tất cả người làm ở đây đều không biết cửa vào ngục: giam của nhà họ Cổ nằm ở đâu.

Làm Trần Khiêm thấy hơi buồn bực.

Cốc cốc cốc!

Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.

“Vào đi!"

Trần Khiêm nói.

Cửa mở ra, thì thấy một cô gái xinh đẹp đang bước. vào.

Mà cô ta không phải ai xa lạ, chính là Cổ Vũ Tiêu.

“Anh bị nội thương nghiêm trọng như vậy mà vẫn có thể bước xuống đi qua đi lại được à?”

Cổ Vũ Tiêu lạnh lùng nhìn Cổ Phong.

Hiển nhiên quan hệ giữa hai người cũng không được. tốt lắm.

“Cổ Vũ Tiêu có tung tích cửa vào ngục giam nhà họ Cổ rồi!" tốt lắm,

Trân Khiêm mừng thầm. Rồi ho khan nói: “Mặc dù Trần Khiêm rất kinh khủng, cực kỳ lợi hại nhưng anh ta đâu có giết tôi, tôi đi tới đi lui thì sao?”

“Hừ, không ngờ nhỉ, Cổ Phong luôn không xem ai ra gì mà cũng biết nể người khác.”

Cổ Vũ Tiêu thầm thấy hơi vui vẻ.


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn