Thiên Mệnh Chí Tôn


Cô ấy vừa dứt lời.

Trên con đường nối ra phía ngoài, một bóng người đang chậm rãi bước tới.

Đến lúc người đó hiện ra trước mắt của tất cả mọi người.

Đôi mắt của Lực Bá tỏa sáng, hô hào: "Cậu Trần, đúng là cậu này!"

Trần Bình An cũng mỉm cười vui vẻ.

Đồng thời khi cẩn thận ngắm nhìn Trần Khiêm lại, con ngươi của ông ấy co lại:

"Tiểu Khiêm, tu vi của cháu sao lại...?" Trần Bình An ngạc nhiên.

Mới ngắn ngủi vài ngày không gặp nhau, Trần Khiêm đã thay đổi vô cùng khủng khiếp.

Thậm chí hiện giờ khi đứng trước mặt Trần Khiêm, ông ta còn sinh ra cảm giác bị đè nén mãnh liệt.

Lẽ nào thật sự giống như lời mà cô La Tử Yên đã nói, bản thân Tiểu Khiêm không phải là người bình thường?

"Chú, chị Tử Yên, tôi tìm suốt cả đoạn đường mới tìm đến được chỗ của mọi người!"

Trần Khiêm gật đầu cười nói.

Đồng thời ngẩng đầu nhìn về thế giới như có như không đang lơ lửng trôi kia.

Anh giật mình ngơ ngác.

"Suốt dọc đường cháu phát hiện được rất nhiều thần khí thuộc các chủng loại, không ngờ là mảnh không gian giống như một thế giới mới này có càng nhiều hơn. Chú, chị Tử Yên, sao mọi người lại phát hiện được một nơi tốt như vậy?"

Trần Khiêm hỏi. "Là chị Tử Yên phát hiện ra đầu tiên, đồng thời dẫn theo mọi người tới đây, chị ấy nói chỗ này có liên quan đến anh.

Lý Mộc Mộc cũng ở đây, cô ấy đứng ra giải thích cho Trân Khiêm.

Hiện giờ chị Tử Yên vẫn mượn cơ thể Tô Nhược Hi để dùng, trải qua một đợt khôi phục ngắn ngủi đã có khả năng rời khỏi cơ thể của Tô Ngược Hị, trở thành một cá thể tồn tại tương đối độc lập.

"Có liên quan tới tôi sao?"

Trần Khiêm nghe thấy khá ngạc nhiên nên hỏi lại.

Vừa hay, đêm hôm đó bởi anh và chị Tử Yên đều vội vàng, cho nên không hỏi rõ được Cửu Chuyển Nguyên Thần là chuyện gì vậy.

"Đúng vậy Tiểu Khiêm, trên người của cậu có rất nhiều bí mật, thật ra Lăng Tiêu chỉ là một phần nhỏ trên người cậu, chứ không phải cậu là một phần của Lăng Tiêu!"

Tử Yên gật đầu nói.

"Nghĩa là sao?"

Trần Khiêm ngạc nhiên hỏi.

"Chuyện này liên quan đến mấy mươi nghìn năm trước khi tôi và Lăng Tiêu cùng phát hiện ra một bí mật †o lớn, tôi chưa từng nhắc đến bí mật này với bất kì ai, đó chính là nguyên nhân cơ bản nhất để tôi và Lăng Tiêu tới trái đất!"

Tử Yên nói.

"Bí mật này không phải là có liên quan đến tôi chứ?"

Trần Khiêm vô thức hỏi lại.

Không ngờ rằng Tử Yên lại gật đầu khẳng định: "Nói không sai, bí mật này có quan hệ trực tiếp với cậu. Chuẩn xác mà nói tôi và Lăng Tiêu vì tìm cậu nên mới đến đây, chỉ là khi đó chúng tôi không để ý đến yếu tố thời gian, giữa đường lại gặp phải rắc rối, cuối cùng lại bỏ mạng!"

"Khi ấy vì cứu tôi mà Lăng Tiêu đã hi sinh chính bản thân mình để có thể giữ lại một tia hồn niệm của tôi!" La Tử Yên ưu thương kể lại.

"Tại sao lại muốn tìm tôi? Hơn nữa mấy chục nghìn năm trước làm sao hai người biết được sự tồn tại của tôi cơ chứ, khi đó tôi còn chưa được sinh ra nữa!"

Trần Khiêm có một chút kinh ngạc nói.

"Không biết nên giải thích với cậu ra sao, nhưng tôi có thể nói rằng từ đầu tới cuối cậu không hề thật sự tiêu tan, chỉ là ở một khoảng thời gian nào đó, sự xuất hiện của cậu không giống nhau mà thôi!"

La Tử Yên nói.

"Tôi từng đến nhà họ Cổ để cứu hai người anh em của mình, trùng hợp gặp được một số chuyện ở đó, nghe. họ nói hình như là về Cửu Chuyển Nguyên Thần, mà hiện giờ tôi đã thức tỉnh tiêm lực của chuyển đầu tiên! Cho. nên mới ba ngày mà thực lực của tôi đã tăng nhanh chóng đạt đến một cảnh giới mà tôi chưa bao giờ ngờ đến!"

Trần Khiêm nói. Trần Bình An đứng bên cạnh nghe vậy thì chép. miệng: "Chẳng trách, mới mấy ngày ngắn ngủi mà Tiểu Khiêm đã khác xưa nhiều lắm!"

Ông ấy vô cùng vui mừng.


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn