Thiên Mệnh Chí Tôn


Trần Khiêm gật đầu: "Gia tộc bí pháp xuất hiện như vậy sao?"

La Tử Yên gật đầu cười: "Phải, Cửu La Môn là một con cờ do Cửu La vương đế ở đây từ rất lâu rồi, nó xuất hiện cũng chính vì đợi

Trần Khiêm trầm tư.

"Am

Đúng lúc này, mấy cô gái Lý Mộc Mộc và Tô Nhược Hi vẫn đang yên lặng quan sát hình ảnh từ bên kia bỗng nhiên phát ra từng tiếng kêu thảm thiết.

"Tiểu Khiêm, cháu mau nhìn đi!"

Ông chú cũng đột nhiên sa sầm nét mặt, ý bảo Trần Khiêm nhìn về phía đảo Vô Danh.

Bởi lúc này, trên đảo đã xuất hiện dấu vết của con người.

Dĩ nhiên, đó cũng không phải nguyên nhân chủ yếu khiến mấy cô gái hét ầm lên như vậy.

Nguyên nhân đích thực là người xuất hiện trên đảo Vô Danh không phải là người sống, mà là những xác. chết, những xác chết trông vô cùng thê thảm.

Bọn họ chính là Tông sư của các vùng dẫn đầu thăm dò.

Gần trăm người chết như ngả rạ.

Hiện trường cực kỳ thảm khốc.

Mí mắt Trần Khiêm giật liên hồi.

Ông nội!

Trong lòng anh vô cùng hoảng loạn, bởi vì có cả ông nội anh trong số những người này.

Trần Khiêm nhìn lại thật cẩn thận, trong đó còn thấy cả thi thể của Mạc Thương Long, nhìn kĩ thì thấy lão bị đánh một chưởng xuyên qua lồng ngực. Điều kì lạ chính là, chiếc gương của lão lại xuất hiện ngay cạnh thi thể chủ nhân của nó.

Thần khí này đã được Trần Khiêm đưa lại cho ông nội cất giữ, tại sao lại trở về trong tay của Mạc Thương Long?

Hơn nữa điều khiến Trân Khiêm ngạc nhiên hơn là, pháp khí của Mạc Thương Long lúc này đã vỡ tan trăm mảnh.

"Đầu chết cả rồi!"

Ông chú nhẹ nhún người đã bay tới chỗ này, dễ nhận thấy sắc mặt của ông ấy hiện giờ cũng cực kì mất tự nhiên.

Không đợi Trần Khiêm nhìn hết một lượt, lúc này hình ảnh lại thay đổi một lần nữa.

Lần này đã chuyển vào trong một cung điện.

Là nơi mai táng anh trai Thiên thần.

Trần Khiêm đã tới nơi này thế nên vẫn khá là quen mắt.

Đá vận mệnh đang ám chỉ điều gì đây?

Chỉ thấy ở đây, lúc này, mọi thứ vô cùng yên tĩnh, trong yên tĩnh lộ ra một tia quỷ dị ghê người.

Nó muốn nói điều gì với mình? Nơi đây đã bị mình phong tỏa lại rồi mà.

Hình ảnh này không xuất hiện được bao lâu liền được thay thế bằng một khung cảnh khác.

"Nhà họ Trần!"

Không đợi Trần Khiêm nói gì, ông chú đã lên tiếng Trước.

"Đúng thế, chú biết nhà của cháu ở đâu sao?"

"Ừ!" Ông chú không nói gì mà chỉ gật đầu.

Chỉ là ánh mắt ông ấy như hơi ngưng đọng, giống như đang suy tính gì đó.

Trần Khiêm nhìn về phía nhà họ Trần, Trần Khiêm cảm thấy nhà họ Trần lúc này không khác gì so với mộ cổ vừa rồi, yên tĩnh, yên tĩnh đến rợn người!

Giống hệt hình ảnh vừa rồi, nhà họ Trần lúc này không một bóng người.

Khung hình này cũng biến mất rất nhanh, thay vào đó là vũ trụ mênh mông không gì sánh được với ánh sao sáng chói, ở nơi sâu nhất của tầm mắt, Trần Khiêm nhìn thấy chiến hạm vô cùng khổng lồ của Hội Thái Dương một lần nữa lại xuất hiện.

Nó cứ chậm rãi như không có mục đích mà trôi bồng bềnh ở trong vũ trụ, giống một u linh của vũ trụ...


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn