Thiên Mệnh Chí Tôn


"Đi? Ha ha, sợ rằng mày chưa từng nghe đến danh tiếng của Thất Quái nhỉ, Ẩn Quân ta không giống bọn họ"

Khóe miệng Ẩn Quân nhếch lên một nét cười tà ác, nụ cười này khiến sống lưng người khác phải phát lạnh.

Đặc biệt là mấy cô gái nhóm Lý Mộc Mộc bị dọa phải lui về sau một bước.

Trần Khiêm cau mày, bởi anh thấy tu vi của người này cũng đâu quá cao siêu gì.

Mình thì thật sự có khả năng giết người này trong nháy mắt.

Thế nhưng không biết vì sao sự tự tin quá mức của hắn ta lại khiến Trần Khiêm nâng cao cảnh giác, chẳng lẽ đây là một cao thủ ẩn dật, mà hắn ta mới là người có thực lực đứng đầu trong Thất Quái?

"Như vậy xem ra tôi phải đối phó với anh thật cẩn thận rồi. Nếu không xử lí được anh sợ rằng chúng tôi đi rồi cũng phải đau đầu không dứt nhỉ?"

Trần Khiêm lạnh lùng nói.

Nói xong, Trần Khiêm búng ngón tay.

Anh chưa dùng đến kình khí, mà là chờ người này ra †ay trước, từ đó xem thực lực của đối phương ra sao.

Nhưng không ngờ là anh ta cũng búng ngóng tay giống hệt cách Trần Khiêm làm.

"Hả?" Trần Khiêm rất tò mò

"Tao nói rồi, tao không giống mấy kẻ đó!"

Lời nói của hắn ta vừa dứt, thân thể rồi đột nhiên biến hóa, biến thành một người giống như đúc với Trần Khiêm.

Chỉ là nụ cười bỡn cợt trên khóe môi của hẳn ta càng sâu thêm thôi.

"Thú vị đấy! Thuật dịch dung của anh thật sự rất khá!"

Trần Khiêm cười nói.

"Thú vị đấy! Thuật dịch dung của anh thật sự rất khát"

Ẩn Quân nhại lại lời của Trần Khiêm, chỉ là ánh mắt cười cợt không hề biến mất.

"Đây là kĩ năng của anh sao?"

Trần Khiêm hỏi.

"Đây là kĩ năng của anh sao?”

Ẩn Quân nhại lại y hệt.

"Anh làm thế thật khiến người ta buồn nôn đấy!" Trần Khiêm nhíu mày.

"Anh làm thế thật khiến người ta buồn nôn đấy!" Ẩn Quân nhếch lên nụ cười trêu tức.

"Có phải tôi đấm một cú thì anh cũng học theo mà ra nắm đấm không, vậy cũng được, để tôi xem trong chúng ta ai càng mạnh hơn đây, anh có thể bắt chước được không?”

Trần Khiêm lắc đầu, anh không còn muốn nhiều lời với con người này nữa.

"Có phải tôi đấm một cú thì anh cũng học theo mà ra nắm đấm không, vậy cũng được, để tôi xem trong chúng ta ai càng mạnh hơn đây, anh có thể bắt chước. được không?"

Ẩn Quân lại nói theo.

"Trần Khiêm không nói thêm một câu nào nữa, trực tiếp vung quyền, lần này anh chỉ dùng đến một phần mười sức mạnh của bản thân.

Nhưng chỉ một phần mười thôi, nắm đấm lại như có trăm ngàn ảo ảnh che trời lấp đất.

Oành! Một tiếng nổ lớn vang lên.

Khoảng đất xung quanh bị cú đấm của Trần Khiêm đánh cho vỡ nát.

Nắm đấm mang theo sức gió đánh thẳng về phía Ẩn Quân.

Ẩn Quân vẫn tươi cười không ngớt cũng chuẩn bị học theo Trần Khiêm ra chiêu giống vậy.

Nhưng nhìn hình ảnh vừa diễn ra này, hẳn ta chỉ biết trố mắt lên nhìn. “Thật mạnh!" Hắn ta hãi hùng khiếp vía. Khí thế nhường này hoàn toàn không thể cản được!

Năm đấm lao đến trước mặt nhưng cơ thể hắn ta lại như bị khóa chặt lại.

Không thể động đậy! AI

Vô số nắm đấm trong nháy mắt nện lên cơ thể của Ẩn Quân.

Đánh cho hắn ta lộ ra bộ mặt thật của mình, toàn thân giống như một chiếc nồi áp suất phát nổ, máu me tung tóe.

Hắn ta như một đống thịt nát bị đánh bay ra ngoài.

Chết ngay tức khắc.

Trước khi chết hắn ta chỉ cảm thấy vô tận hối hận, lúc này mới thật sự hiểu được, người đứng trước mặt mình là sự tồn tại như thế nào.

Nhưng có hối hận cũng đã muộn rồi!

Trần Khiêm im lặng lắc đầu: "Có gì là khác biệt đâu, tôi thấy Thất Quái mấy người đều giống nhau cả mài!"

Hai cha con Hứa Văn Đông đã mở to mắt đứng sững †ại chỗ!


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn