Thiên Mệnh Chí Tôn


“Tại sao mày lại nói lão ta rất hiểu Trân Khiêm?” La Tử Yên lau nước mắt, nhìn cự mãng hỏi.

“Bởi vì lão ta rất hiểu nơi này, trận pháp này là trận pháp do ngọc bội chiến thần ban cho Trần Khiêm, người bình thường không thể phá giải được nhưng người nọ lại không cần tốn nhiều sức lực. Hơn nữa sau khi giết tôi xong, khi kiểm tra thi thể chiến thần, lão ta nhiều lân nhắc đến cái tên Trần Khiêm, còn có từ bí mật, cho nên tôi đoán rằng lão ta cực kỳ hiểu Trần Khiêm!”

Cự mãng nói.

“Sau đó, lão ta không có thứ lão ta muốn nên mang quan tài trường sinh đi, nhưng lão ta đã khinh thường, đối với động vật đã sống suốt hàng chục nghìn năm như tôi, tôi có năng lượng linh hồn mạnh mẽ, mặc dù thân xác tôi đã chết nhưng linh hồn tôi vẫn còn! Tôi đã nhìn thấy mọi thứi”

Trần Khiêm nhíu mày suy nghĩ.

Đúng vậy, trận pháp này là nội dung trong ngọc bội, huống chỉ, những người biết nơi này chỉ có ông nội, Mạc Thương Long, đúng rồi, còn người bí ẩn để lại tờ giấy dẫn mình đến tìm kiếm quan tài trường sinh nữa.

Đến bây giờ người đó vẫn chưa xuất hiện. Nhóm người ông nội đang ở hẹn ước Thánh Thủy, chưa rõ sống chết, xảy ra chuyện, Mạc Thương Long đã chết mất xác rồi, Trần Khiêm không cần phải nghĩ nữa.

Như vậy, chỉ còn người bí ẩn đứng sau màn. Là người đó sao? Nhưng thế thì không hợp logic.

Người đó hướng dẫn mình tìm kiếm quan tài Trường Sinh, hiển nhiên là xuất phát từ lòng tốt nào đó.

Bởi vì Trần Khiêm nhớ rõ ràng, lúc trước điều tra Hội Thái Dương, mình đã gặp rất nhiều bí ẩn.

Hơn nữa đến mức luống cuống tay chân.

Nhưng lúc này chính người bí ẩn đó đã giúp mình, cung cấp rất nhiều manh mối.

Trần Khiêm đang sắp xếp lại những chuyện xảy ra hôm đó:

“Lúc đầu người bí ẩn tặng mình tấm bản đồ quan tài Trường Sinh, đề nghị chính tay mình mở thư ra. Sau khi mình mở bức thư đã hỏi ông nội, sau đó có thể tìm được quan tài Trường Sinh một cách thuận lợi. Cũng bởi thế tu vi của mình mới thăng tiến mạnh mẽ, thay nhà họ Trần giải quyết nhà họ Mạc. Hơn nữa chuyện của chị Tử Yên, người đó cũng đưa ra rất nhiều ám hiệu, để mình đi đến bước này, người đó đang lợi dụng mình? Hay là muốn hại mình? Có vẻ như không thể đoán chắc được, ít nhất là bây giờ!"

Trần Khiêm thầm đoán.

“Tiểu Khiêm, cậu đã bao giờ tiếp xúc với cao thủ bí ẩn như vậy chưa?”

La Tử Yên nhìn Trần Khiêm hỏi.

Trần Khiêm ngẫm nghĩ, gật đầu: “Ừm, là người mà lúc trước tôi đã từng nhắc đến, sư phụ của tôi, bác Tân!”

“Ông ấy cực kỳ lợi hại, lợi hại đến nỗi cho dù bây giờ †u vi cũng tôi đã đạt đến mức này nhưng tôi vẫn không đủ tự tin đối diện với ông ấy. Nói một câu cực mâu thuẫn, ngày nào ông ấy cũng thể hiện năng lực trước mặt tôi nhưng tôi chưa bao giờ được chứng kiến năng lực của ông ấy! Là thế đó!”

Trần Khiêm nghĩ rồi nói. Vẻ mặt La Tử Yên và Trần Bình An nghiêm lại.

Có thể làm Tiểu Khiêm của bây giờ sợ hãi như vậy, xem ra không phải cao thủ tầm thường.

“Nhưng bác Tần có ân cứu mạng cháu, đối xử với cháu rất tốt, hơn nữa tại sao ông ấy phải làm vậy?”

Trần Khiêm không hiểu, thậm chí Trần Khiêm đã xác định người bí ẩn âm thầm giúp đỡ mình là bác Tần.

Điều này làm Trần Khiêm như thể được uống thuốc an thần.

Bởi vì chỉ cần ông ấy ở bên mình, lòng mình sẽ cực kỳ bình yên.

“Vậy thì lạ quá, nếu ông ta thật sự tốt với cậu như: vậy thì tại sao không xuất hiện gặp nhau, hơn nữa nếu tôi đoán đúng thì chuyện Đạo Cơ của cậu bị phá huỷ cũng có liên quan trực tiếp đến ông taI”

La Tử Yên nghĩ nói.

Trần Khiêm đau lòng: “Không thể nào, tôi không tin ông ấy lại đối xử với tôi như vậy, cho dù là có liên quan đến ông ấy thật thì tôi cũng phải điều tra cho đủ bằng chứng mới tin!”

Trần Khiêm lắc đầu.

“Trần Khiêm nhìn đi, hồn niệm của cự mãng bắt đầu †an biến!”

Mà Phương Kiển Nám đi lên chỉ vào cự mãng nói.

Trần Khiêm vội vàng nhìn sang.

Lập tức, anh bất chấp mọi thứ thi triển Huyền Thiên Công, để chân khí của mình bao vây hồn niệm, muốn giữ nó lại.

“Vô dụng thôi, không thể cứu vấn, anh không cần phải hao phí chân khí vì tôi! Nhớ kỹ những gì tôi nói, sau này làm chuyện gì thì phải cẩn thận hơn! Phải sống thật tốt!”

Cự mãng nói.

“Tao sẽ không để mày chết đi như vậy đâu!”

Trần Khiêm cố gắng dùng nhiều chân khí hơn.


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn