Thiên Mệnh Chí Tôn


Một trong hai là người bí ẩn, người còn lại là chú Hai.

“Chẳng lẽ Đạo Cơ của mình bị người này phá hủy? Đúng rồi, nếu nói thân thuộc thì quan hệ giữa mình và người đó rất thân thiết!”

Nhưng cuối cùng người đó là ai?

Nếu muốn biết người đó thì bây giờ là cơ hội tốt nhất.

Nhưng Trần Khiêm cũng lo bây giờ mình không phải là đối thủ của người đó.

Mong lúc mình thức tỉnh Đạo Cơ, người đó vẫn đi theo mình để mình xem thử cuối cùng là ai!

Trân Khiêm thầm nghĩ. Hôm nay là lễ kỷ niệm thành lập trường.

Trần Khiêm nhớ, lúc trước trong buổi lễ kỷ niệm thành lập trường, hình như Mộc Vũ là một trong những MC, chẳng qua khi đó Trần Khiêm chỉ cảm thấy cô gái này xinh quá, ai mà ngờ được sau này cô ấy là bạn gái của mình cơ chứ?

Ngay lập tức, anh đến sân khấu lễ kỷ niệm thành lập trường.

Giờ phút này, hội trường lễ kỷ niệm thành lập trường đã như biển người tấp nập.

Thành viên ban tổ chức thì cực kỳ vội vã.

“Mộc Vũ, ừ thì có chuyện này, thầy nghĩ nên nói với eml"

Một chủ nhiệm trung niên gọi Mộc Vũ sang một bên.

Lúc này Tô Mộc Vũ đang luyện nói.

“Sao vậy ạ chủ nhiệm?”

Cô tò mò hỏi.

“Sợ là hôm nay em không được lên rồi.”

Chủ nhiệm Dương nói.

“Hả? Sao vậy ạ?”

Tô Mộc Vũ giật mình.

“Em cũng biết, hai ngày này, rất nhiều người bàn tán về em. Chẳng phải có một bạn nam tỏ tình với em hay sao, ý của trường là nếu để em lên sân khấu sẽ ảnh hưởng xấu đến mọi người nên em hãy thông cảm nhé!”

“Nhưng em...”

Tô Mộc Vũ buồn bã.

“Nhưng cái gì, bị người ta tỏ tình mà còn dám đứng đây nữa, đúng là không ra gì! Chẳng lẽ muốn mọi người mất mặt theo cậu à?”

Lúc này, Từ Mỹ Mỹ lạnh lùng bước đến.

Mắt cô ta đắc ý, tất nhiên chuyện này là do Từ Mỹ Mỹ sắp xếp, ba nuôi của cô ta khá nổi tiếng trong giới kinh doanh, là ông chủ lớn khu này.

Cô ta xin ông ta giúp, đương nhiên là không thành vấn đề.

Huống hồ hôm nay ông ta còn đích thân đến xem cô †a nữa.

Có người chống lưng nên tất nhiên hôm nay Từ Mỹ Mỹ là nhân vật trung tâm.

“Từ Mỹ Mỹ, tôi biết cậu đang giở trò, cậu bỉ ổi thật đấy"

Tô Mộc Vũ tức giận.

“Cậu đừng trách tôi, có muốn trách thì hãy trách tôi có ba nuôi tốt, mà cậu thì chẳng có gì cả!”

Từ Mỹ Mỹ nhìn bộ dạng thất vọng của Tô Mộc Vũ, cực kỳ đắc chí.

“Ba nuôi của tôi ra mặt cho tôi, tôi không läng nhằng với cậu nữa, tạm biệt nha, xuống dưới làm khán giả vui vẻI" .

||||| Truyện đề cử: Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần |||||

Từ Mỹ Mỹ nói xong trực tiếp ra ngoài.

Mặc dù Tô Mộc Vũ tức giận nhưng bản thân cô không thể thay đổi được gì.

Đành phải ném đồ xuống, sau đó đi từ sau ra.

Nhưng khi nhìn cảnh tượng trước mặt, Từ Mỹ Mỹ và Tô Mộc Vũ đều hơi giật mình...


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn