Thiên Mệnh Chí Tôn


Cuối cùng, La Tử Yên cũng trốn thoát dưới sự yểm trợ của Trần Bình An.

Nhưng đúng như Trần Bình An đã đoán, chậm một bước nữa thôi thì cô ấy muốn chạy cũng không chạy được.

Cửu La Vương với Cổ Nguyệt Hà của nhà họ Gổ lập tức vây lại.

Bao vây Trần Bình An.

Mấy ngày nay, nhà họ Cổ với Cửu La Vương vẫn không từ bỏ việc tìm kiếm.

Bây giờ, Trân Khiêm đã hoàn toàn trở thành kẻ thù của bọn họ rồi.

Đây đã không còn đơn giản là mối quan hệ lợi ích nữa!

Đối mặt với hai cao thủ, nhất là Cửu La Vương. Ông ấy cũng không chống cự lại.

Mà mặc cho người của nhà họ Cổ bắt mình.

“La Tử Yên đâu?”

Cửu La Vương biến thành hình người, lạnh lùng hỏi.

“Rất rõ ràng, trước khi ông đuổi đến, cô ấy đã chạy trốn rồi, hơn nữa ông rất khó để bắt được cô ấy!”

Trần Bình An lộ ra vẻ mặt châm biếm, nói.

“Vậy Trần Khiêm đâu?”

Hai mắt Cổ Nguyệt Hà nhuốm đầy thù hận, lúc này đỏ mắt hỏi.

“Ha ha, Tiểu Khiêm đã không còn ở đây lâu rồi, các người khua chiên múa trống mà không bắt được bất kỳ ai, trắng tay mà thôi!”

Trần Bình An cợt nhã nhìn bọn họ.

“Khốn nạn!”

Cửu La Vương tức giận.

“Hình như ông cảm thấy người chúng tôi muốn tìm đều trốn thoát rồi nên ông rất yên tâm nhỉ? Thực ra ông sai rồi, so ra thì ông cũng được xem như là một con cờ quan trọng đấy!”

Cửu La Vương nhìn Trần Bình An, nói.

“Tôi?”

“Đúng vậy, chỉ cần bắt được ông thì chắc chắn tên Trần Khiêm kia sẽ tìm tới cửa, ông là chú Hai của Trần Khiêm mà”

Cửu La Vương nói.

“Nhưng lúc Tiểu Khiêm đến, tôi sợ các người không phải là đối thủ của thằng bé!”

Trần Bình An vẫn lạnh lùng cười.

Nhưng rõ ràng Cửu La Vương không muốn nói chuyện với Trần Bình An nữa, hắn ta phải lập tức đuổi theo La Tử Yên.

“Cổ Nguyệt Hà, ở đây tạm thời giao cho bà, nhà họ Cổ các người mau chóng kiểm soát toàn bộ nhà họ Trần đi, đến lúc đó Trần Khiêm sẽ dễ dàng lộ diện thôi.”

Cửu La Vương dặn dò.

“Vâng! Điện hại”

Cổ Nguyệt Hà trả lời.

Đến lúc bà ta ngẩng đầu lên thì đã không thấy bóng dáng Cửu La Vương đâu nữa.

“Nếu Trần Khiêm tới thì rất khó để chạy thoát lần nữa!"

Cổ Nguyệt Hà lạnh lùng nhìn Trần Bình An, nói. “Hơn nữa, mấy người chạy trốn khỏi Thái Thành cũng đều rơi vào tay tôi rồi, Trần Khiêm chắc chắn sẽ đến!"

“Đúng vậy, tôi cũng biết là Tiểu Khiêm chắc chắn sẽ đến!"

Trần Bình An không ngờ, hóa ra nhóm Kiển Nám không kịp quay về là vì đã rơi vào tay Cổ Nguyệt Hà và Cửu La Vương rồi.

Thực ra, mấy hôm trước, Trần Bình An cũng đã đoán được có khả năng bọn họ đã xảy ra chuyện.

Nhưng không ngờ là do nhà họ Cổ với Cửu La Vương khí thế mạnh mẽ làm.

Cũng giống như đại thần La Tử Yên nói.

Sau khi đạt đến một trình độ nào đó, rất nhiều việc và rất nhiều người đều sẽ trở thành người ngoài cuộc, đến lúc đó, người thật sự có thể ra mặt chỉ có Trần Khiêm!

Bây giờ... Trần Khiêm, chỉ có thể trông vào cháu rồi!

Năm ngày sau.

Trên đảo.

Lúc này, mặt trời ló dạng, biển cuồn cuộn sóng.

Một con chim hải âu đang kiếm ăn bay qua đảo.

Chầm chậm đậu xuống một chạc cây non.


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn