Thiên Mệnh Chí Tôn


“Dừng tay!”

Một giọng nói lạnh lùng vang lên. “Thưa bài”

Con cháu nhà họ Cổ trên quảng trường cung kính chào.

Thì ra là Cổ Nguyệt Hà dẫn theo một đám người đi tới.

“Lui ra”

Cổ Nguyệt Hà nói.

“Mấy năm trước, thế giới xuất hiện một vị cao thủ thần bí, có công phu Bách Lý Xuyên Dương, tôi còn tưởng là gia tộc bí pháp mới nào đó xuất hiện, không ngờ lại là cậu!”

Cổ Nguyệt Hà chắp tay sau lưng, nhìn Trần Bình An, cười nói.

Đúng vậy, thực lực của người này vô cùng mạnh.

Nhưng tiếc là cậu ta gặp phải Cửu La Vương, đứng trước Cửu La Vương, cậu ta hoàn toàn không chịu nổi một đòn.

“Mụ phù thủy, bớt nói nhảm, muốn giết thì giết đi!”

Trần Bình An lạnh lùng nói.

“Ha ha, yên tâm đi, sớm muộn gì cậu cũng phải chết thôi, nhưng bây giờ không phải lúc. Hơn nữa, tôi thấy cậu rất giống với một người, cậu là con trai thứ của Trần Điểm Thương nhỉ?”

Cổ Nguyệt Hà nhàn nhạt nói.

Nghe đến đây, mí mắt Trân Bình An khẽ giật.

“Bà biết ba tôi?”

Điều này khiến ông ấy nghi ngờ.

“Ừ, nói mới nhớ, nhà họ Cổ chúng tôi với nhà họ Trần các người cũng có chút ân oán! Hơn nữa, tôi cũng không ngờ, con cháu của lão cáo già đó lại là một trang hào kiệt mạnh đến thết”

Cổ Nguyệt Hà nói.

Mặc dù Gổ Nguyệt Hà sỉ nhục thẳng mặt Trần Điểm Thương, theo lẽ thường thì nghe thấy có người sỉ nhục ba mình.

Chắc chắn sẽ tức giận.

Nhưng Trần Bình An chỉ hít vào một hơi.

“Ông ấy với nhà họ Cổ mấy người có ân oán gì?” Trần Bình An nói.

“Ha ha, quả nhiên là cái gì ông ta cũng có thể làm được mà. Trong mắt ông ta, ngay cả con trai ruột chẳng qua cũng chỉ là một quân cờ, ông ta lừa các người xoay như chong chóng!”

Cổ Nguyệt Hà nói.

“Được, thấy cậu sắp chết rồi, tôi cũng không ngại nói với cậu, để cậu biết rốt cuộc Trần Điểm Thương là người thế nào, cũng để cho cậu biết thực ra nhà họ Trần chính là một trò cười! Một trò cười lớn! Tôi nghĩ sau khi nghe xong, cậu sẽ thật sự hiểu được ai mới là kẻ cướp!”

Cổ Nguyệt Hà lạnh lùng cười. Trần Bình An cau mày, yên lặng lắng nghe.

“Trong mắt cậu, Trần Điểm Thương là một người cha kinh doanh giỏi, hơn nữa còn có thực lực rất mạnh, cũng là người có trách nhiệm đúng chứ? Thực ra không phải đâu, ông là là tên súc vật, súc vật thật sự. Vả lại, nhà họ Trần mấy người hoàn toàn không phải là gia tộc hùng mạnh gần một nghìn năm! Chẳng qua các người bị ông †a lừa mà thôi!”

“Bởi vì trước đây, nhà họ Trần cũng là một gia tộc bí pháp! Hơn nữa còn là gia tộc bí pháp mạnh nhất trên thế. giới! Thần thông bí pháp của nhà họ Trần với thần thông của những gia tộc bí pháp khác có khác biệt về bản chất. Thậm chí, ở một số phương diện, nhà họ Trần ở thời kì đầu đã tiếp cận được đến trình độ Giới Vực rồi!"

Cổ Nguyệt Hà nói. “Ban đầu nhà họ Trần cũng là gia tộc bí pháp?”

Điều này khiến Trần Bình An vô cùng bất ngờ. Tất nhiên, nếu nói vậy thì một số câu đố trong lòng ông ấy có lẽ đã được giải đáp rồi.

“Đúng vậy, chỉ tiếc là, năm Trần Điểm Thương lên mười sáu tuổi, nhà họ Trần gần như bị diệt vong chỉ trong một đêm, chỉ có Trần Điểm Thương là trốn thoát được. Đương nhiên khi đó, nhà họ Cổ trở thành gia tộc bí pháp mạnh nhất thế giới!”

“Bởi vì hai nhà Trần và Cổ đã tranh đấu rất lâu, con cáo già này đã đổ hết tất cả tội lỗi lên nhà họ Cổ chúng tôi. Có vài lần ông ta định trả thù, thông qua những âm mưu và kế sách khác nhau để tiến hành ám hại những cao thủ cấp cao của nhà họ Cổ chúng tôi, nhưng tiếc là thực lực của ông ta còn lâu mới đạt đến trình độ như những cao thủ đời đầu của nhà họ Trần, lần nào cũng kết thúc trong thất bại! Cuối cùng, lúc ông ta muốn trộm báu vật của nhà họ Cổ để ép nhà họ Cổ ra mặt, ông ta đã không ngại giết hại người dân vô tội ở những làng xung quanh, cuối cùng bị nhà họ Cổ vây bắt, đánh đến trọng thương rồi bỏ trốn!”

Cổ Nguyệt Hà lạnh lùng cười, nói.

Lúc này, hai mắt Trần Bình An đột nhiên trở nên hơi hốt hoảng.

“Rõ ràng ông ấy biết không địch lại, còn trăm phương nghìn kế để đánh úp nhà họ Cổ các người. Hơn nữa, theo lý mà nói thì nhà họ Cổ hoàn toàn không thể tiêu diệt được gốc nhà họ Trần, ông ấy không thể nào không biết điều này được! Vậy tại sao còn dây dưa với các người như vậy được chứ?”

Trần Bình An suy nghĩ một lúc rồi nói.

“Ha ha ha, quả nhiên là con trai của Trần Điểm Thương, tư duy của cậu không hề đơn giản. Cậu nói không sai, cho dù có là kẻ ngốc thì cũng biết, khi đó nhà họ Trần đang hưng thịnh, nhà họ Cổ sao có thể tiêu diệt được chứ? Ông ta cứ cực khổ dây dưa như vậy là bởi vì ông ta phát hiện ra một bí mật động trời...!”


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn