Thiên Mệnh Chí Tôn


Anh mơ hồ cảm thấy, tu vi của mình lại chạm vào đỉnh phong lần nữa, chắc chắn chuyện này có quan hệ trực tiếp với khay tròn năm màu này!

“Thầy ơi, thầy vẫn đang tu luyện sao?”

Đúng lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.

Là tiếng của Thẩm Phiêu Phiêu.

“Chuyện gì thế?”

“Ông nội nói đã tìm thấy một manh mối rất quan trọng!”

“Hả?”

Trần Khiêm mở to mắt, anh biết chắc chắn chuyện thầy Quỷ đã có manh mối.

Cho nên anh lập tức đi thẳng ra ngoài.

“Thầy Trần, đây là bức ảnh mà thuộc hạ của tôi mang về, thầy xem thử đi!"

Thẩm Thiên Canh nói xong thì đưa cho anh mấy bức ảnh.

Trần Khiêm liền mở ra xem.

Đây là thứ được tìm thấy trong một tủ kính đắt tiền.

Bên trong là một cây phất trần đang nằm yên tĩnh ở đó.

Trần Khiêm vừa nhìn thấy cây phất trần này đã sáng mắt, đây chính là cây phất trần của thầy Quỷ.

“Là đồ của thầy!” Đúng lúc này, Tiểu Trúc cũng lên tiếng.

“Thầy Trần, trước đây thây từng đưa ảnh chụp cách ăn mặc của thầy Quỷ cho chúng tôi, cho nên khi thuộc hạ của tôi nhìn thấy cây phất trần này giống y hệt cây phất trần trong bức ảnh, đã chụp lại rồi mang về đây.”

Thẩm Thiên Canh nói.

“Hơn nữa, nó xuất hiện trong một buổi đấu giá lớn nhất trong các sự kiện ở Ký Châu! Thầy nói thầy Quỷ đang gặp nạn, có khi nào do không đủ tiền sinh sống, cho nên tới đó bán phất trân không?”

Trần Khiêm lắc đầu nói: “Không đời nào, thầy Quỷ có thể dùng bất cứ bản lĩnh nào cũng kiếm được tiền, không bao giờ lưu lạc tới mức bán cây phất trân như này được.”

“Mà thôi, chúng ta cứ tới buổi đấu giá đó xem trước đi, tốt nhất là có thể tìm cho ra thông tin đã cung cấp mới là manh mối quan trọng nhất!”

Trần Khiêm nói xong.

“Được, tôi sẽ bắt tay vào thu xếp ngay, đại hội đấu giá đó sẽ bắt đầu vào tối nay, đến lúc đó những người quyền thế đến từ khắp nơi trên đất nước sẽ tụ họp, nếu thầy muốn điều tra manh mối của thầy Quỷ thì bây giờ là một cơ hội tốt.”

Thẩm Thiên Canh nói.

Tiểu Trúc nói thầy Quỷ đã tính ra mình có một trận kiếp nạn, hơn nữa trận kiếp nạn sẽ xảy ra ở Ký Châu.

Có phải sự xuất hiện của cây phất trần này đã nói rõ thầy Quỷ xảy ra chuyện rồi không?

Nói thật, trong lòng Trần Khiêm hơi bất an. Rất nhanh đã tới buổi tối.

Một nhóm người đi thẳng vào hội trường buổi đấu giá.

“Đã lâu không gặp, đây chẳng phải là chú Thẩm sao, lâu rồi không thấy chú Thẩm xuất hiện ở nơi như thế này ở Ký Châu, chẳng lẽ nhà họ Thẩm của chú đã chuyển nguy thành an, cho nên chú Thẩm mới nhàn rỗi đi tới buổi đấu giá để xem náo nhiệt!”

Trong lúc mấy người Trần Khiêm đi tới cửa.

Thì một chiếc xe sang trọng cũng dừng lại một cách khoa trương.

Một cậu chủ mặc bộ đồ vest màu trắng bước xuống xe, phía sau có một cặp vệ sĩ, anh ta vừa bước xuống xe đã nhìn thấy Thẩm Thiên Canh.

Mà bên cạnh cậu chủ này.

Còn có một người mặc áo choàng màu đen tạo cho. người khác một cảm giác quỷ dị.

Cả người này đã bị áo choàng màu đen phủ kín.

Không biết có phải gần đây anh bị kiểu áo choàng đen này ám ảnh nhiều quá hay không., mà mí mắt Trần Khiêm không khỏi giật giật, sau đó liếc nhìn ông lão này thêm mấy lần.

Điều làm Trần Khiêm ngạc nhiên là, trên người người này lại có chân khí chuyển động.

Người tu chân? Trần Khiêm kinh ngạc.

Đường đường là một người tu chân, thế mà cam tâm tình nguyện làm tay sai cho người khác?

Khi Thẩm Thiên Canh nhìn thấy người thanh niên này thì lập tức đỏ mắt.

“Đoạn Phong!”

Thẩm Thiên Canh cực kỳ tức giận, nhưng lúc nhìn thấy ông lão đứng bên cạnh thanh niên mặc vest trắng, ông ta lại toát ra vẻ kiêng ky nồng đậm

. “Ông nội!” Thẩm Phiêu Phiêu cũng tức giận đi tới bên cạnh ông nội, nhưng bị Thẩm Thiên Canh nắm chặt cổ tay, ra hiệu cho Phiêu Phiêu không được kích động.


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn