Thiên Mệnh Chí Tôn


Sau đó, thầy Quỷ lại kể tiếp câu chuyện phía sau.

Đó là thôn dân nghe vậy thì cực kỳ tức giận, bắt đầu †ìm kiếm người có pháp lực ở khắp nơi, để đối phó với Hỗn Thế Ma Vương này.

Bọn họ muốn báo thù.

Ai ngờ, Hỗn Thế Ma Vương này không chỉ đơn giản là biết giết người, mà còn nắm giữ pháp lực thần thông rất lợi hại.

Rất nhiều đại pháp sư vì thế mà mất mạng.

Cuối cùng, tất cả thôn dân còn sót lại cũng bị giết sạch.

Chỉ có tên ngốc là còn sống sót.

Thấy Hỗn Thế Ma Vương hại chết toàn bộ đại pháp sư và người trong thôn, anh ta đột nhiên không còn ngốc nữa, mà tỉnh táo trở lại.

Cho nên anh ta quyết định mình cũng phải đi báo thù. Bởi vì anh ta nhớ đến hồi còn nhỏ.

Từng có một vị cao nhân chỉ điểm cho anh ta, ví dụ như, nếu trong thôn bọn họ có một hung thần ác sát xa lạ tới, mà hẳn ta có lông cảng chân dài, có ba mắt, và một đôi chân to lớn.

Nếu quái vật này tới, hắn ta sẽ giết sạch người trên đảo, bởi vì đảo U long nắm giữ vận thế giữa trời đất, nên hắn ta muốn tới đây để tu hành.

Nếu thật sự đến lúc đó, chỉ cần đốt cây nhang đặc biệt, người đó sẽ xuất hiện, để chém yêu phục ma.

Đây là điểm tựa lớn nhất của tên ngốc, nên anh ta thật sự làm như vậy.

Tối hôm đó, trên đảo U Long, sấm chớp vang dội, mưa to ngút trời.

Hỗn Thế Ma Vương cũng phát hiện ra người còn sống, nên muốn ăn thịt tên ngốc đó.

Đúng lúc này, trời đột ngột thay đổi. Một đạo nhân mặc áo bào màu xanh xuất hiện. Đại chiến với Hỗn Thế Ma Vương.

Kết quả, người đó cũng không địch lại Hỗn Thế Ma Vương, cuối cùng đành phải lấy nguyên thần của mình ra, mới làm Hỗn Thế Ma Vương trọng thương đồng thời phong ấn hắn ta lại!

Mà Hỗn Thế Ma Vương cũng cực kỳ gian xảo, trước khi hắn ta chết, cũng lấy nguyên thần của mình ra, hóa thành một đạo ma quang truyền thừa, cũng có thể gọi là Ma Thừa.

Đây là thể ý thức của hắn ta, luôn tìm kiếm thể ký sinh, để hẳn ta được trùng sinh.

Ma Thừa này sẽ dần dần khống chế nội tâm của người khác, rồi yêu cầu người đó làm việc, nếu thật sự là vậy, chắc chăn thiên hạ sẽ đối mặt với một trận đại nạn!

Nói đến đây, thầy Quỷ bỗng ngừng lại rồi mới nói tiếp: “Sau đó, trong mười nghìn năm qua, đảo U Long này gần như không có ai tới lui, mà vùng biển đó cũng bị người khác gọi là biển cấm, tên ngốc đó cũng không rõ tung tích, mãi đến mười mấy năm trước, có một gia tộc tu chân dời đến đây, sáng lập nên nhà họ Trần, mà vị gia chủ đó tên là Trần Điểm Thương!”

Thầy Quỷ nhìn Trần Khiêm nói.

Trần Khiêm nghe vậy thì cả người không khỏi chấn động.

Cho dù anh không muốn tin, chí ít là cho đến bây giờ, anh vẫn chưa nhìn thấy ông nội, Trần Khiêm cũng không dám tin, ông nội hiền từ dễ gần đó lại là hạng người như vậy!

Nhưng nghe thầy Quỷ nói đến ba chữ này, trong lòng Trần Khiêm cũng cảm thấy khiếp sợ.

“Quả thật chuyện này rất khó tin, vậy thực lực ông nội cao như vậy, hơn nữa còn ẩn giấu sâu như thế, rốt cuộc ông ta đang có mục đích gì?”

Trân Khiêm nghỉ ngờ hỏi.

Thầy Quỷ lắc đầu: “Chuyện này rất phức tạp, tôi cũng không biết rốt cuộc Trần Điểm Thương đang có mục đích gì. Nhưng có một ghi chép liên quan đến chuyện năm đó của ông ta, tôi nghĩ cậu Trần sẽ cảm thấy hứng thú với chuyện này. Đồng thời cũng sẽ ngộ ra một Trần Điểm Thương hoàn toàn mới lạ.”

“Hả?”

Trần Khiêm nghỉ ngờ nhìn về phía thây Quỷ.

“Lúc nấy cậu nói, Trần Điểm Thương vốn sống trong gia tộc tu chân đó, nhưng chỉ trong một đêm đã bị người khác diệt vong! Vậy cậu có biết người đã diệt vong nhà họ Trần lúc đó là ai không?”

Thầy Quỷ bỗng thấp giọng hỏi.


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn